Lâm Kỳ nằm ở trên giường, cả đầu đều là cảnh khẩu vị nặng sắp xảy ra trên giường kia.
—— cái này… phải làm sao nói với Salou chuyện mình ăn Dựng Dục Quả đây? Chẳng lẽ muốn cậu nói: Salou, tôi ăn Dựng Dục Quả rồi, tôi sẽ sinh con cho cậu nên cậu mau biến thành sói nhânxthú với tôi đi *thẹn thùng-ing* à!
—— lại nói ông đây là người đứng đắn, tại sao lại suy đồi đến mức sinh con cho nam nhân khác nha, còn mang theo nhânxthú cmn nữa chứ!
—— đệt, ông đây mặc kệ! Dựa vào cái gì mà ông đây mỗi ngày bị đè lại còn phải đi phiền muộn mấy cái chuyện rách nát này hả! Ông đây đến nơi này gần một năm còn chưa đè qua ai đâu đó!
Lâm Kỳ càng nghĩ lại càng không cam lòng, không đúng dịp lại nghĩ tới ý đồ dụ dỗ cưỡng Salou lại bị cưỡng ngược lại trước kia, thù mới thêm hận cũ, một hơi bị nghẹn lại ngay cổ họng, đang lo không có chỗ xả thì dưới lầu liền vang lên tiếng Salou về nhà.
“Lâm Kỳ, tôi về rồi đây”.
Lâm Kỳ rống to một tiếng: “Cậu tốt nhất mau cút lại đây cho tôi!”.
Salou vừa nghe liền vội vàng chạy lên, sợ Lâm Kỳ xảy ra chuyện gì. Vừa mới vào phòng thì thấy ngay vẻ mặt Lâm Kỳ đang tức giận mà nhìn mình, nói: “Cậu, nằm xuống đây cho tôi!”.
“Lâm Kỳ, cậu sao thế? Muốn làm gì vậy?” Salou vừa hỏi vừa nằm xuống chỗ Lâm Kỳ chỉ định.
Lâm kỳ nhếch môi, cười âm hiểm, nói: “Muốn làm gì ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nguoi-dung-dan/3032109/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.