Thiếu niên đứng ở tại chỗ, nhìn cả buổi cũng không có ai đi ra trả lời liền quét mắt qua một vòng nữa, nói: “Tộc trưởng của các người là ai?”.
Salou quay đầu nhìn Lâm Kỳ, thấy Lâm Kỳ gật đầu với cậu ta thì liền đứng dậy nói với thiếu niên: “Là tôi”.
Thiếu niên chớp mi một cái, nói có chút bất mãn: “Anh đem Kell giấu ở đâu hả? Mau đem anh ta giao ra đây!”.
Lâm Kỳ cười trộm một tiếng, đứng ở bên cạnh Salou đánh giá thiếu niên từ trên xuống dưới một lần, hỏi: “Nếu cậu tới tộc sói của chúng tôi tìm người thì tốt xấu gì cũng phải thông báo thân phận của mình một cái trước đã”.
Thiếu niên “hừ” một tiếng: “Tại sao tôi phải nói cho anh chứ!”.
Lâm Kỳ không để bụng: “Kell giúp đỡ chúng tôi chiến thắng tộc bán thú nhân, có ơn với tộc sói, lỡ như cậu đến tìm anh ta để trả thù thì chả phải chúng tôi đã hại anh ta hay sao?”.
“Anh!” Thiếu niên cả buổi cũng không tìm được lời nào để đáp trả lại Lâm Kỳ nên chỉ có thể thành thật trả lời: “Tôi tên Naya, không phải tới trả thù đâu”. Nói xong không ngờ lại đỏ mặt lên.
Lâm Kỳ cảm thấy thiếu niên này rất đáng yêu nhịn không được muốn chọc ghẹo cậu ta: “Nếu không phải tới trả thù vậy thì tới làm gì nha?”
“Tôi…. tôi tới…..” Naya ấp úng hồi lâu cũng không nói ra được một cái lý do nào.
“Cậu tới làm gì chứ? Lẽ nào là đòi nợ sao?” Lâm Kỳ thấy thiếu niên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nguoi-dung-dan/3032092/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.