“Vậy chúng ta đổi một cách khác nhé, thoải mái như nhau, có thể cho chỗ đó của cậu phun ra màu trắng gì đó như nhau á ~”
“Cậu muốn cắm vào bên trong tôi đúng không?”, Salou hỏi.
Nụ cười trên mặt Lâm Kỳ cứng lại. Thằng nhóc này sao đột nhiên lại thông minh lên vậy?
“Cậu không muốn?”
Salou cúi đầu, nghiêm túc mà suy nghĩ một hồi, nói: “Khi cậu bị tôi tiến vào ấy, có thoải mái không?”
Cái mặt già của Lâm Kỳ đỏ lên, nói ấp úng: “Cũng…cũng như bình thường thôi à”
“Nhưng là cậu kêu giống như là rất thoải mái”
Lâm Kỳ thẳng cổ lên: “Ai nói thế? Đó là tiếng kêu không thoải mái của ông đây đấy”
“Không thoải mái? Vậy tôi không muốn bị cậu đè đâu”
Lâm Kỳ: “……..” Thằng nhóc này vậy mà đang lừa cậu sao?!
Lâm Kỳ vội ho một tiếng: “Khụ, thật ra cũng không xem như không thoải mái, chủ yếu là do kỹ thuật cậu không tốt. Kỹ thuật của tôi so ra tốt hơn, nếu để cho tôi tới cậu sẽ rất thoải mái đấy”
Trên mặt Salou viết rõ ràng ba chữ to:”Không tin được”.
Lâm Kỳ lăn qua một cái qua bên cạnh, nằm xuống giả vờ buồn ngủ: “Cậu không muốn thì thôi vậy, tự sóc sóc rồi ngủ đi nhé”
Con ngươi xanh rạng rỡ của Salou dao động trong đêm, sau một hồi lâu rốt cuộc hạ quyết tâm: “Vậy cậu tới đây đi!”
Lâm Kỳ gần như bật người lên, cậu rốt cuộc phản công được rồi, báo cái mối thù hôm đó được rồi! Cậu vuốt ve
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nguoi-dung-dan/3032053/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.