Chương trước
Chương sau
Sau khi chìm vào giấc ngủ, tôi có một giấc mơ kỳ lạ.

Trong giấc mơ, một giọng nói cất lên: xì xòa xì xòa, ùng ục ùng ục, xì ục ùng xòa xòa ùng ục…

Khụ khụ, này là quốc ngữ của vương quốc động vật tụi tui. Để tôi dịch lại xíu, đại ý mấy câu trên có nghĩa như này:

Xin chào công dân thân yêu của Vương quốc Động vật, chúc mừng bạn đã may mắn được chọn làm người thử nghiệm Hệ thống biến đổi, bạn sẽ nhận được quyền sử dụng dịch vụ này miễn phí trọn đời. Hiện tại, hệ thống đang trong giai đoạn vận hành thử nghiệm, trong thời gian này nếu lỡ có những thay đổi về hình thái do tín hiệu kém thì cũng là chuyện bình thường. Xin đừng lo lắng, chúng tôi sẽ hoạt động trở lại bình thường sau 24 giờ.

“Thì ra là như vậy …” Tôi mơ mơ màng màng nghĩ nghĩ, lật mình trở người ngủ tiếp.

Mới tinh mơ sáng hôm sau đã bị đánh thức.

Vừa mở mắt ra đã thấy xung quanh đen ngòm, lúc muốn dụi mắt lại phát hiện hai tay đã đổi lại thành hai cái càng nhỏ.

Xem xét tình hình xung quanh tôi liền đoán ra được tình hình.

Có vẻ như vì tín hiệu kém, tôi lại biến thành cua nhỏ một lần nữa. Bây giờ, cả người lọt thỏm trong cái mũ áo hoodie mà hôm qua tôi đã mặc cho anh đẹp trai.

Song bản thân anh đẹp trai cũng không phát hiện ra tình hình này.

Lúc này anh ta đang rất hoang mang và sợ hãi, tinh hoa dân tộc hết câu này đến câu khác tuột ra khỏi miệng.

“Má, chuyện gì đây!”

“Má, còn cua nhỏ biến thành người thì sao?”

“Này, cua nhỏ, em đâu rồi?”

“Ah, đầu đau quá … Có người đánh mình sao? Rốt cuộc là tối qua đã xảy ra chuyện gì?!”

Anh đẹp trai tiếp tục nghi ngờ nhân sinh.

“Má, mình một chút cũng không nhớ được!”

“Chỉ nhớ tới lúc tối hôm qua lúc mình quay đầu lại thì nhìn thấy một mỹ nhân cua, sau đó mình ngất đi. Chết tiệt … đau quá!”

Sau đó, anh đẹp trai xâu chuỗi những thông tin đã biết với hậu quả thực tại rồi rút ra được kết luận, hoảng sợ nói: “Má, lẽ nào là cua nhỏ đã đánh mình? Đánh xong liền chạy, thật là vô trách nhiệm mà!”

Không, tôi giơ cái càng lên vẫy vẫy tỏ vẻ không đồng tình.

Tôi phản đối!

Bị cáo Cua bày tỏ mình hoàn toàn bị oan!

Tôi thừa nhận nhiều nhất chỉ có chuyện tôi đã nhìn thấy tất cả của anh mà không chịu trách nhiệm thôi. Sau khi anh ngất đi, tôi có chịu trách nhiệm mà!

Bên kia, anh đẹp trai tìm khắp nhà không thấy tôi, liền tức giận vỗ đùi đành đạch nóng lòng lo lắng nói: “Cua nhỏ đi đâu rồi? Ngốc như này chạy ra ngoài nhỡ bị bắt nạt làm thí nghiệm thì biết làm sao!”

Tôi ngây ngốc bò lên mũ anh ta, cố nói với anh ta rằng tôi đã ở đây. Nhưng anh đẹp trai vẫn không phát hiện ra tôi.

Thế là tôi lại đành phải chui lại vào mũ, đợi anh ta tìm thấy mình.

“Má!” Anh đẹp trai cao giọng chửi thề sau khi đã lật tung cả toilet, một tay gọi điện thoại, một tay thay giày, nhanh chóng chạy ra khỏi cửa.

Anh đẹp trai lái thẳng xe đến đồn cảnh sát rồi chạy vào phòng tiếp nhận. Ngồi phịch xuống ghế liền thở hổn ha hổn hển.

Tò mò, tôi thò đầu ra, bò lên bả vai anh ta.

Tiếp đó tôi nhìn thấy một chú cảnh sát ngồi đối diện, một chú khác thì từ phía sau bước tới “Anh Lâm Nhiên, vừa rồi là anh gọi cảnh sát đúng không? Chào anh.”

Anh đẹp trai thở hổn hển trả lời: “Xin chào, xin chào, xin chào”.

Chú cảnh sát ngồi xuống với anh: “Chúng tôi có thể giúp gì cho anh?”

“Chuyện tôi sắp nói đây” anh đẹp trai nuốt nước miếng “các anh vạn phần không được sợ.”

“Chúng tôi là cảnh sát, chúng tôi không sợ, anh cứ nói.”

“Tối qua tôi bị một con cua tấn công.” Anh đẹp trai thở dài.

Mấy chú cảnh sát cung kính nể phục, ngả người ra sau: “Người cua là ai?”

“Không phải là ai, là một mỹ nhân cua nửa người nửa cua!”

Chú cảnh sát: Vẽ—

Anh đẹp trai nhìn nó: “A, không phải trái phải đâu, lên xuống được không.”

bức vẽ—

Không, nửa tên cô ấy là người, nửa dưới là cua. ”

Lộn ngược lại-

“Đầu đâu?!” Anh chàng đẹp trai lo lắng, “Không có JJ đâu, cô ấy là con gái mà!”

bức vẽ–

Anh đẹp trai nghi ngờ cuộc sống “Cái này? …”

Một chú cảnh sát khác chộp lấy bức vẽ, vẽ—

Anh đẹp trai không khỏi lấy tay che mặt.

Sau khi vẽ xong, chú cảnh sát nói thêm: “con gái rồi đó.”

Anh đẹp trai không chịu được nữa cũng lao vào vẽ lại, mọi người bắt đầu sốt ruột.

“Mỹ nữ cua đó! Chút tưởng tượng cũng không có?” Anh đẹp trai bắt đầu giải thích “Là kiểu có mái tóc dài, dáng người đẹp, kiểu nửa người nửa cua đó, hiểu hong?”

Mấy chú cảnh sát nhìn nhau, gật đầu đồng ý,  đồng lòng nói: “Hiểu rồi hiểu rồi, anh nói tiếp đi.”

“Tối qua cô ấy nhảy vào bồn tắm rồi điên cuồng sờ mó cơ bụng tôi, lúc tôi không cho cô ấy sờ nữa thì cổ đánh úp tôi, chắc là đánh vào sau đầu đấy, giờ chạm vào còn thấy một cục đây này! Cổ có tám chân, tám chân lận đó! Chân dài mà thẳng đến kia kìa lận kìa, cổ đánh tôi xong thì bỏ chạy, sáng nay tỉnh đã không thấy bóng dáng đâu, biến mất rồi! … Sau đó là đến lúc tôi gọi với lái xe đến công an nè, tôi chỉ muốn tìm… ”

Anh ta đang líu lo thì đột ngột dừng lại.

Tôi tức giận lăn ra khỏi vai anh ta, mặt đỏ bừng bừng, vẫy vẫy cái càng của mình tỏ ý không đồng ý.

Tôi không chạm, tôi không chạm, tôi không chạm!

Anh đẹp trai ngốc luôn, tôi nhìn thấy trong đôi mắt đờ đẫn của anh ta là sự nghi ngờ và tuyệt vọng sâu sắc của loài người đối với thế giới.

Không khí bỗng im bặt.

“Khụ….” Mấy chú cảnh sát giờ này còn cố ra vẻ nghiêm túc, sờ sờ cằm như suy tư “Anh Lâm, đây là người mà anh đang nói đến … cua người? Hahahaha … khụ …”

Anh đẹp trai không nói lời nào, nhìn tôi với vẻ mặt phức tạp, trong lòng không khỏi bàng hoàng.

Mấy chú cảnh sát lại đứng dậy vô vỗ vai anh, bày vẻ cảm thông nói: “Anh Lâm, chúng tôi có thể hiểu cảm giác của anh sau khi bị cách ly ở nhà quá lâu. Như này đi, tôi biết một bệnh viện tâm thần rất tốt, anh xem xem….”

Anh đẹp trai phân trần: “Cô ấy thật sự là người đấy, thật đấy! Tin tôi đi, tôi không bị bệnh tâm thần đâu!”

Bộ dạng bị cả thế giới bỏ rơi của anh ta làm tôi nảy lòng thương, quá mệt mỏi tôi dành dùng càng kéo mạnh góc áo anh ta.

Tôi biết mà, tôi tin anh.

Anh chàng đẹp trai nhìn tôi thật sâu, trong mắt như có ngàn lời muốn nói. Hồi sau anh ta đút tôi vào túi, cảm ơn mấy chú cảnh sát rồi phờ phạc bước ra khỏi đồn cảnh sát.

P/s: khúc vẽ hình đáng ra có hình ấy, tác giấu khi đặt bản quyền thì bị bên biên tập yêu cầu bỏ nên bỏ mất rồi. Đoạn này là mình lấy từ raw cũ (mới lúc chữ chưa lấy hình) nên sẽ khác so với bản chính bây giờ. Tiếc quá tời tiếc mấy cái hình luôn TT
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.