Buổi tối hôm đó,ông Phong về sớm nên mọi người đều có mặt đầy đủ để dùng bữa tối với nhau.Không khí không chút gì được gọi là vui vẻ cả...ngay cả trước và sau khi nó xuất hiện trong căn nhà này thì lúc nào ở đây cũng có không khí ngột ngạt khó thở giống như bây giờ.
- Minh Vy...Tôi nghe nói cô không biết nấu ăn đúng không?Từ ngày mai cô hãy theo cô giúp việc học nấu ăn đi,mỗi bữa sáng cô sẽ là người nấu cho cả nhà!
Ông Phong đột nhiên đưa ra quyết định khiến hắn và nó đều ngạc nhiên.Một người thì cảm thấy khó chịu,còn một người ngồi suy ngẫm " Ông ta không sợ bị ngộ độc hay sao?"
- Ba...Ba đừng tự tiện quyết định được không?Để một người không biết nấu ăn lỡ xảy ra chuyện gì thì sao?
Xem ra hắn cũng thông minh đấy,biết trước bị ngộ độc nên cảnh báo ông ấy sớm.Nhưng ông Phong không hề có ý định thay đổi ý kiến củ mình.
- Đây là nhà của Ta...Ta nói sao thì phải như thế đấy!_Ông Phong tức giận dập đũa xuống bàn.
Đúng là cha con,cách ăn nói đúng là ngang ngược như nhau.
- Ông không cần tức giận như vậy,tôi sẽ làm
Nó chỉ cần cố nhịn một chút,đợi kiếm đủ tiền trả nợ nó sẽ cuốn gói ra khỏi căn nhà này ngay
4h A:Mặt trời chưa kịp mọc,gà chưa kịp gái nữa thì nó đã bị cô giúp việc tên Vân Phương đó lôi đầu dậy để chuẩn bị làm bữa sáng rồi.
Nó đứng dưới bếp mà mắt nhắm mắt mở,đứng còn không vững thì làm sao mà nấu ăn.Thấy nó cứ gật gù,Vân Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-me-ke-cua-anh/536434/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.