Biệt thự Ôn gia
Ôn Ngôn nắm lấy bộ ngực đầy đặn mềm mại tựa tuyết trắng của Linh Đương trong tay, cúi đầu mút môi Linh Đương, đầu lưỡi trong miệng Linh Đương tùy ý càn quấy, phát ra âm thanh nước bọt dâm đãng, cô như một loại rượi được ủ lâu ngày vừa ngọt vừa thơm, Ôn Ngôn một khi đã nếm thử thì không thể dừng được.
Linh Đương ư ư a a, kiều suyễn rên không ngừng, cùng Ôn Ngôn môi lưỡi quấn quít, tao huyệt hút lấy đại dương v*t của hắn gắt gao không bỏ, hạ thân ướt nhẹp, côn th*t đầy gân xanh vẫn ở trong nộn huyệt.
"Còn muốn? Cắn chặt như vậy sao? Vừa mới thao mà em đã khó chịu rồi ư?" Ôn Ngôn nhìn người phụ nữ dưới thân đang bị hắn cắm vào, bên trong huyệt hơi hơi chuyển động côn th*t trêu đùa nói.
"...Không có a thiếu gia... Em không được.."
"Còn cắn chặt như vậy? Tao huyệt muốn cắn đứt anh sao? Thả lỏng, bồi anh ngủ tiếp một hồi."
"Ngô... Em đã thả lỏng... thiếu gia, là côn th*t của thiết gia quá thô... Trong em thật trướng.. A a không được."
Vừa nói chuyện, đồng thời hạ thể của Linh Đương lại phun ra một cổ ái dịch, dính cả lên bắp đùi hắn, vô cùng dâm đãng.
"Chỉ cắm thế thôi mà đã cao trào? Tao huyệt của em còn phun d*m thủy ra ngoài nhiều như thế... Sướng như vậy sao? Một ngày em không ăn đại dương v*t thì sẽ không chịu nổi sao? Hả? Có phải rất thích được côn th*t của nam nhân thao, không rời được côn th*t?? Em đúng là mẫu cẩu dâm đãng."
Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-linh-duong/34521/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.