🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mọi người đã vào chỗ ngủ xong xuôi cả, tôi vẫn không thể nào nhắm mắt được. Đêm đó, gối không có, còn cái chăn mà họ đưa cho là tài sản để lại từ một phạm nhân nào đó mà tôi không quen biết, có điều là cái chăn bốc mùi quá. Tôi phải giặt sạch trước thì mới dùng tiếp được. Tôi gối đầu lên tay, không ngủ được tôi ngồi dậy thấy xung quanh tù nhân nằm chen lấn nhau mà ngủ. Tôi thấy nơi này chẳng khác gì địa ngục. Tôi bắt đầu lo lắng, nếu chị tôi kháng cáo không được thì chẳng phải tôi sẽ phải ở đây hơn ba năm sao. Tôi cũng bắt đầu chuẩn bị tâm lý từng chút một bởi đã có rất nhiều người kháng cáo không thành công, cũng đành phải cam chịu ngồi tù mà thôi. Đêm đó, tôi khóc thầm một mình. Bốn, năm giờ sáng, mệt quá tôi mới thiếp đi được một lát thì năm rưỡi đã thấy tiếng còi báo thức. Tất cả chúng tôi phải trở dậy.



Tòa nhà đó có khoảng hơn mười phòng giam, mỗi phòng khoảng ba, bốn mươi tù nhân.



Tôi thấy cũng chẳng khác gì so với trường học, mỗi phòng giam giống như một lớp học, chỉ khác là không có bàn ghế mà thôi.



Trong phòng giam cũng có nhà vệ sinh và phòng khách giống như chung cư nhưng không có cửa che chắn thành các phòng mà là một phòng chung rộng. Chỉ có duy nhất một bức tường cao khoảng tám mươi centimet che phía trước nhà vệ sinh, đi ra khỏi bức tường chắn phía trước đó thì có thể thấy hết tất cả. Do đo, dù ai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-e-ri/2209429/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi là Ê-ri
Chương 47
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.