- Sao em lại ở đây?
Tôi buột miệng hỏi khi nhìn thấy nàng, mà thực sự tôi cũng không biết phải nói sao ngoài câu đó nữa. Ánh mắt nàng ngờ vực, đôi chân nàng không tiến lại gần cũng không lùi lại xa hơn, giọng nói nàng vẫn lạnh lùng hỏi lại tôi:
- Ta hỏi ngươi! Rốt cuộc ngươi là ai?
Tôi mỉm cười tiến lại gần nàng, giọng tôi dịu dàng khẽ đáp:
- Anh là Đ đây mà! Chứ anh còn là ai nữa...!
Nàng lùi lại rồi thủ thế nhìn tôi:
- Đứng im đó, cấm lại gần! Ngươi không phải là Đ! Đ mà ta biết không có tính cách như ngươi!
Tôi ngạc nhiên hỏi lại nàng:
- Tính cách như anh? Anh có điểm gì khác hồi xưa sao?
Nàng vẫn nghiêm mặt thủ thế đề phòng tôi:
- Cái đấy ngươi phải tự rõ nhất! Hồi xưa anh Đ tuy đôi lúc có hơi bẩn bựa, ham ăn lười biếng, đạo pháp kém cỏi, luôn luôn ảo tưởng sức mạnh nhưng anh ấy là người hiền lành, luôn quan tâm ta và không giấu diếm ta bất cứ chuyện gì...! Nhưng kể từ khi anh Đ mất tích ở ngôi nhà hoang tại ngõ chợ khâm thiên thì khác xưa hoàn toàn, ít nói hơn trước luôn tỏ ra bí hiểm và đạo pháp bỗng nhiên giỏi hơn trước rất nhiều! Rõ ràng ngươi không phải là anh ấy!
Tôi nhìn nàng rồi hít thở sâu nở nụ cười mỉm chi! Không ngờ từ trước đến giờ nàng luôn luôn quan tâm đến tôi và bất ngờ hơn nữa là trong mắt nàng thì ấn tượng về tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-dao-si/1999564/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.