Mặt tôi tái xanh lại khi nghe đến 4 chữ: Công chúa thủy tề... Cố nuốt nước bọt ghìm lại sự sợ hãi đang biểu lộ trên khuôn mặt, giọng tôi run run lên tiếng hỏi hắn:
- Vụ này có ổn không đấy? Lần này dây dưa với con gái long vương thì không phải chuyện nhỏ đâu...!
Tên Xao Jin khẽ mỉm cười rồi nhỏ nhẹ trả lời:
- Chỉ cần nàm đúng theo những gì mà ngộ lói thì bảo đảm mọi chuyện êm xuôi! Mà lếu có vạn nhất bại nộ đi chăng lữa thì núc đó ngộ cũng về lước rồi! Chắc chắn không bị niên nụy đâu!
Đờ phắc nhà nó, hóa ra cái thằng khựa này cũng thuộc dạng ôm con bỏ chợ chẳng khác gì ông bác già. Thế mà lúc đầu tôi còn tưởng nó là cao nhân đắc đạo. lấy viêc cứu nhân độ thế làm đầu. Rõ ràng là không thể trông mặt mà bắt hình dong mà, nhưng giờ đã đâm lao thì phải theo lao.
Tôi bàn bạc với bác gái để chuẩn bị việc cúng kiếng đốt hình nhân cho công chúa thủy tề và dặn gia đình họ sau này không cho bệnh nhân đến khu vực gần sông ngòi. Mà nếu chuyển nhà sang khu vực khác thì càng tốt, chứ khu vực phố Hồng Hà ngay sát sông Hồng như vậy thì sớm muộn gì cũng có chuyện xảy ra.
Việc thứ nhất coi như cũng đã tạm ổn, chúng tôi lại tiếp tục với việc thứ hai. Một ngôi nhà khá khang trang tại khu vực mặt đường hồ ba mẫu, lần này khách hàng là một đại gia có tiếng đất Hà Thành.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-dao-si/1999528/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.