Người vừa lên tiếng đó thực sự làm tôi vừa ngạc nhiên vừa căm phẫn nhưng xen lẫn lại là cảm giác vui mừng. Cảm xúc lúc đó thật sự của tôi là rất khó tả vì gặp lại oan gia năm xưa: "lão già hai mặt".
Có lẽ cảm xúc của lão khi nhìn thấy tôi cũng giống như vậy nhưng tôi chỉ nhìn được biểu cảm ngạc nhiên trên khuôn mặt lão. Nhưng giờ tôi cũng không biết nói gì, mà muốn nói cũng không được vì atula vương mới là kẻ đang chiếm giữ thân thể tôi lúc này. Thần tức giận nhe nanh về phía lão hai mặt:
- Tên đạo sĩ thối khốn nạn! Dám đánh lén ta! Lũ thần trùng đâu mau cùng ta tiêu diệt bọn chúng!
Bọn thần trùng lập tức lao lên, lão hai mặt vung kiếm định ứng chiến thì bỗng....thật bất ngờ... Kẻ mà bọn thần trùng đang lao lên đánh không phải là lão hai mặt, bọn chúng tung chưởng dồn hết sức lực vào lưng atula vương.
Atula vương đau đớn vì bị đánh lén bất ngờ, thần không ngờ lại bị lũ thần trùng bán đứng. Tên thần trùng đầu đàn đá mạnh vào bụng atula vương bắn thẳng thân thể của thần về phía pháp đàn.
Một luồng khói đen tỏa ra xung quanh người tôi, linh hồn của atula vương theo làn khói thoát ra khỏi cơ thể hút vào không gian trở về atula giới.
Trong cái rủi cũng có cái may là đã tránh được một mối họa nguy hiểm nhưng giờ thân thể tôi yếu đến mức không còn sức để mà gượng dậy nữa, chỉ còn biết trông cậy vào lão già hai mặt thôi. Một giọng nói nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-dao-si/113694/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.