Rầm! Tôi đổ gục xuống đất, thân thể dường như đã kiệt sức hoàn toàn. Tại sao? tại sao chứ? Chỉ thêm vài giây nữa thôi là có thể diệt được thần trùng rồi, sao ông không cố nốt tí nữa hả chung quỳ?
Nhưng giờ tôi không có thời gian để than thân trách phận nữa, một cảm giác lạnh toát phía sau gáy như trải rộng toàn lưng tôi. Y đã đứng dậy, tôi có thể chắc chắn 100%. Miệng y rít lên từng chữ the thé ghê rợn:
- Sao thế? Vừa nãy mày hổ báo lắm cơ mà? Sao giờ nằm im như con chim cút thế?
Thần trùng điên cuồng đưa bàn chân giẫm đạp lên người tôi, tôi cảm nhận rõ sự tức giận của y qua từng phát giẫm đó, hắn tức giận vừa đạp vừa chửi rủa tôi thậm tệ:
- Súc sinh... súc sinh.... mày bố láo nữa đi... mày hổ báo nữa đi... mày thể hiện nữa đi....!
Tôi cố gắng kìm nén cơn đau giữ chặt "phá hồn kiếm" đợi chờ cơ hội xúc thần trùng. Nhưng càng ngày thân thể tôi càng mất cảm giác vì đau đớn, Giá như... giá như có ai đó cản y lại để tôi có một cơ hội...!
Bang! Ẻm khó ưa phi thân đến đưa chân đến đá vào lưng thần trùng nhưng hình như không có xi nhê với y. Y quay mắt lại lấy tay vả thẳng vào mặt ẻm, làm ẻm bay về phía rừng mộ.
Tôi biết không còn cơ hội nào tốt hơn lúc này, Nén đau lại tôi gồng hết chút sức lực cuối cùng lao đến đâm thẳng vào bụng thần trùng, miệng hét thật to:
- Tao XCM mày....!
Keng! "phá hồn kiếm"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-dao-si/113682/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.