Cuộc sống đôi khi không như ta mong muốn, kiểu như bạn làm ra một tác phẩm thì phải chấp nhận người thích kẻ chê, mấy đứa chê thì thôi cũng phải chấp nhận tặc lưỡi cho qua vì bọn nó ghen tị với mình, chứ nó mà hơn mình thì đã nổi tiếng hơn mình.
Triết lý thế thôi vì thực sự giờ tôi cũng đang rảnh, tôi đang nghỉ dưỡng tại vùng biển Quất Lâm tỉnh Nam Định, đừng hiểu nhầm là tôi đi chơi mà thực ra tôi đang đi kiếm người.
Trong cuốn sổ có nhắc đến một người từng là đồng môn của bà tôi, bà tôi ghi rõ muốn học đạo thì đến địa chỉ... tìm sư huynh của bà. Nhưng cái thời đại bà viết trong sổ và hiện tại đã cách nhau mấy chục năm giờ muốn tìm ông sư bá đó cũng thực sự như mò kim đáy bể vậy.
Cũng may sau vụ diệt con cương thi fake kia thì tôi cũng ghém đủ được kinh phí xài đươc vài tháng sống tại nơi đây, nhưng về lâu về dài thực sự không ổn.
Hiện tại tôi đang không có tâm trạng để suy nghĩ gì cả, giống như ông phục vụ phòng còn hỏi tôi là có muốn ăn ghẹ 45kg hay không, 1 kg còn chẳng muốn ăn nữa là 45kg, haiz.
Lại một ngày dài lần theo địa chỉ tìm ông sư bá, nhưng có vẻ như địa chỉ trên giấy và địa chỉ hiện tại đã khác nhau quá nhiều, mà người dân nơi này họ cũng không hứng thú trả lời tôi vì họ đang bận bàn tàn về những bí ẩn nào đó mà tôi cũng không rõ, nhưng thôi quan tâm chuyện xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-dao-si/113677/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.