🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau đó tôi cũng về trọ, nhắm mắt dưỡng thần. Đang niệm quyết thì có điện thoại gọi tới. Má tôi gọi, tôi bắt máy, kể ra thì cũng lâu rồi chưa liên lạc gì với người nhà:



- Alo, con nghe má.



- Con ăn cơm chưa?



- Dạ, ăn rồi ạ.



- Tết có về chơi không con?



- Dạ...cái này con cũng chưa tính nữa, nếu bận quá thì để..để con tính đã. - Không ngờ chỉ một thời gian tôi đã gần như quên hẳn gia đình mình, tôi đã định bảo rằng sẽ không về nhưng sợ làm vậy hơi quá, ba má sẽ buồn, dù gì tôi cũng là một người con của gia đình.



- Ừm, trời sắp lạnh rồi đó, con nhớ mặc áo ấm nha, ăn uống đầy đủ đó. Thiếu gì thì gọi điện má gửi tiền ra cho. - Má tôi nói như vậy vì từ lúc đi học tôi đã không cần tiền gia đình gửi lên rồi, toàn tiền đi giật về.



- Dạ con biết rồi, ba má cũng vậy nha.



- Thôi con ngủ sớm nghe chưa?



- Dạ.



- Má cúp máy đây..



- Khoan má..



- Còn gì nữa?



- Tết này con không biết nhưng cuối năm dương lịch con về. - Tôi nghĩ lại thấy mình cũng nên về thăm nhà một tí, nếu không lỡ quên mất thì phải làm sao, tôi cảm nhận thấy mình dần đã thay đổi rất nhiều rồi.



- Ờ, thôi ngủ đi nghe chưa. Má biết rồi.



- Dạ, má ngủ ngon.



Thế là cúp máy, tôi thở dài một hơi. Có lẽ thời gian càng trôi qua

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-cuu-vi-ho-ly/2088197/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Là Cửu Vĩ Hồ Ly
Chương 37: Có duyên gặp lại?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.