“...”
“À.” Trình Tuyết Ý im lặng một lúc nhưng chỉ thốt ra được một chữ duy nhất.
“Được rồi, cô về đi.” Từ Kỳ Ngôn cúi đầu tiếp tục làm việc.
Không phải, anh nói với tôi chuyện này để làm gì? Trong đầu Trình Tuyết Ý cảm thấy hơi hỗn loạn.
Bước ra khỏi phòng tổng tài thì cô phát hiện Tô Ngu vẫn chưa rời đi.
Khi nhìn thấy Trình Tuyết Ý bước ra ngoài, Tô Ngu đang ngồi trên ghế đứng dậy ngay lập tức, lên tiếng hỏi: “Cô có muốn tâm sự với chị một chút không?”
Hiện tại Trình Tuyết Ý cũng được xem như là nổi tiếng, nên không thể thoải mái đi tới quán cà phê được. Vì vậy, hai người chỉ ngồi trong văn phòng làm việc uống cà phê nói chuyện. Không gian phòng làm việc không lớn, hương thơm cà phê nồng nàn lan tỏa khắp nơi trong căn phòng.
Tô Ngu cầm lấy chiếc muỗng tinh xảo khuấy cà phê: “Có lẽ cô rất thất vọng về chị.”
“Đúng vậy.” Trình Tuyết Ý không hề che giấu: “Đúng là rất thất vọng, em không ngờ chị Tô là loại người như vậy.”
Tô Ngu mỉm cười: “Cô đúng là một người ngay thẳng.”
Nụ cười trên môi chị ta chỉ là thoáng qua.
Chị ta cầm ly cà phê lên nhấp một ngụm, rồi bình tĩnh nói: “Thật ra chị cũng rất xem thường bản thân, trước kia chị khinh thường nhất là những loại người như vậy. Khi đó chị còn trẻ nên rất liều lĩnh, không hề sợ bất kỳ thứ gì, không kết hôn cũng không sinh con, chỉ một lòng với sự nghiệp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-con-cung-cua-lang-giai-tri/2938268/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.