Ngày hôm sau là đêm giao thừa.
Sáng sớm Trình Tuyết Ý bị tiếng pháo hoa bên ngoài đánh thức. Tối hôm qua sau khi Weibo sửa xong thì cô đã đi ngủ rồi.
Sau khi bị đánh thức cô cố gắng mở to mắt mình ra, nhìn vào đồng hồ trên tường hiện tại chỉ mới 8 giờ rưỡi, trong phòng còn có hương thơm thoang thoảng của thức ăn.
Từ trước tới giờ cô luôn ngủ một mạch tới khi đủ giấc. Nhưng một khi đã bị đánh thức thì rất khó ngủ lại được.
Cô nhìn chằm chằm trần nhà rồi chớp mắt hai cái, khi tỉnh ngủ hơn được một chút thì cô mới vén chăn sang, vào toilet vệ sinh cá nhân, rồi rón rén bước ra khỏi phòng ngủ.
Trong phòng bếp, Sầm Phương đang nấu cháo thịt.
Hiện tại bà không thể đứng thẳng được, nên chỉ có thể ngồi trên xe lăn cẩn thận nhìn nồi cháo trên bếp lửa, lâu lâu sẽ khuấy cháo một chút, nhìn thoáng qua thân thể của bà gầy gò yếu ớt nhưng lại khiến người ta cảm thấy bà là người ôn hòa hiền từ.
Từ khi dọn đến đây Trình Tuyết Ý rất ít khi xuống bếp, hiện tại công việc đã nhiều hơn nên cô không còn nhiều sức lực như trước nữa, hầu hết cô chỉ tùy tiện ăn một chút, thậm chí có lúc vì muốn kiểm soát cân nặng mà không ăn gì.
Hiện tại trong không khí đều là hương thơm của nồi cháo thịt, giống như là hương vị của gia đình trong truyền thuyết vậy.
Trình Tuyết Ý cảm thấy thật ấm áp, cô bước tới nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-con-cung-cua-lang-giai-tri/2938234/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.