Từ Kỳ Ngôn hơi ngẩng đầu lên nhìn cô, trong ánh mắt tràn ngập dục vọng, hơi thở của cô và hắn gần sát bên nhau.
Người đàn ông rũ mắt xuống, bởi vì khoảng cách quá gần, nên hô hấp của cả hai người dường như hòa quyện vào nhau, không thể phân biệt được hơi thở gấp đó là thuộc về ai.
Giây tiếp theo đột nhiên Từ Kỳ Ngôn giơ tay lên, hắn nâng nhẹ cằm Trình Tuyết Ý, ngón tay vuốt nhẹ qua đôi môi đỏ mọng của cô.
Đầu ngón tay thô ráp chậm rãi lướt qua đôi môi mềm mại của cô, khi cho cả người Trình Tuyết Ý run rẩy, ngay cả cả tim cũng ngừng đập trong một giây.
Không phải, vì sao cô cảm thấy mọi chuyện sắp phát triển theo hướng không thể khống chế được nữa vậy?
Trình Tuyết Ý nhắm mắt lại, cố gắng dùng hết sức lực đẩy Từ Kỳ Ngôn ra xa.
Từ Kỳ Ngôn bị cô đẩy ra, hắn lùi về phía sau mấy bước, khi hai tay buông xuống, lồng ngực vẫn còn hơi phập phồng. Một lúc lâu sau, hắn rũ mắt, cong môi cười nói:
“Em không nỡ đẩy Từ Trí Nhất nhưng lại đành lòng đẩy tôi.”
Trình Tuyết Ý: “…”
Trình Tuyết Ý không nói gì, chậm rãi để bản thân bình tĩnh lại. Vừa nãy nếu cô không đẩy hắn ra, có phải là hắn sẽ thật sự hôn cô không?!
A a a, tên cầm thú, đồ không biết xấu hổ!
Trình Tuyết Ý tức giận nhìn chằm chằm hắn: “Tôi phải đi rồi.”
Nhưng khi cô đi được một bước thì phát hiện chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-con-cung-cua-lang-giai-tri/2938226/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.