Kết quả của một đêm buồn bực chính là ngồi ngủ gà ngủ gật trên sô-pha. Khi ánh mặt trời sáng choang rọi vào nhà thì Bùi Minh mới giật mình tỉnh giấc, nằm ngáp dài trên ghế, ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu Bùi Mình lúc bấy giờ chính là chuyện hôm qua phải chăng chỉ là một giấc mơ? Và nếu như đấy chỉ là mơ thôi thì đúng là một giấc mơ quá mức ly kỳ. Vừa trở mình, Bùi Minh đau đớn phát hiện, kia không phải là mộng. Con chó nhỏ tên Tiếu Thiên Vũ không biết từ khi nào đã leo lên ***g ngực cậu mà nằm. Đại khái có thể do đêm qua trời lạnh nên con chó nhỏ mới tìm một nơi ấm áp để làm ổ, và cái ***g ngực mềm mại của cậu không may chính là cái ổ ấy, cu cậu nằm cuộn thành một khối tròn tròn bông bông. Bùi Minh vươn tay ôm lấy, yêu thương vuốt ve lông nó. Con chó nhỏ vẫn say giấc nồng, đôi khi phát ra những tiếng khò khè. Nếu như đây đúng là do Tiếu Thiên Vũ biến thành, thì, chà, đúng là một con chó con đáng yêu a! Tiếu Thiên Vũ!
“Ai u!” Đương lúc ngủ say mà lại bị kẻ ác nhân nào đấy ném cái phịch xuống đất, tư vị chẳng dễ chịu gì. Tiếu Thiên Vũ đáng thương của chúng ta mặt nhăn mồm tru, đứng dưới đất mà ngóng nhìn lên Bùi Minh, đầy vẻ oan khuất “Cậu lại phát điên gì nữa! Không có việc gì cậu đá tôi để làm chi?”
Đang nói hăng say, Tiếu Thiên Vũ bỗng ngậm miệng lại. Nhìn bốn cái chân bé xíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-con-cun-nho-cua-cau/3132763/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.