Xuất hiện sau cánh cửa với bộ váy hồng công chúa bồng bềnh diêm dúa không ai khác chính là Nha Tâm. Theo sau cô, Tư Tư, hai tay xách hai cái cà mèn, Nha Tâm lôi Tư Tư đứng trước cửa rôì không câu nệ người trong phòng chạy xộc vào trong.  
"A !!"_Nhìn thấy Phong lơ mơ tỉnh giấc trên giường bệnh liền hai tay xách hai gấu váy chạy vào. Nhào lên giường như muốn đè Phong đến nghẹt thở. Chỉ để hỏi tới tấp các kiểu._"Con quễ học việc này sao hôm nay lại vô đây?? Bọn này mới nghỉ có một ngày mà đã bỏ qua chuyện gì hả? Nghe nói mi bị bắt cóc ???"  
Giọng nói vừa nhanh mà vừa ồn lại có phần áp đảo khí thế khiến Phong không tiếp thu liền được, liền có cảm giác nghẹn thở._"Này.. con bé này.."_ Hạnh phải đứng dậy tiến lại tách hai đứa ra nhưng Nha Tâm vẫn ngoan cố hỏi tiếp, xua tay. 
"Không cần biết nữa không cần biết nữa, mi vẫn ổn đấy chứ tên ngốc này?!" 
"Khục.. tôi.. vẫn ổn..."_Phong ho khù khụ mấy tiếng, Uyển Chi phải xoay người lại vuốt vuốt xoa xoa lưng cho cô ấy. Thở dài khi nghe được câu trả lời, dù bị Hạnh túm áo ra sau nhưng Nha Tâm cũng coi như thỏa mãn thở dài. 
"May quá ..."_cùng với đó cũng là tiếng Tư Tư bên kia cảm thán. Nha Tâm mãi cũng thoát được cái tay đang giữ lấy áo mình của Hạnh, nhưng lại đen kịt mặt đi vì bị chế giễu. 
"Thôi đi nha..."_Nha Tâm, đó giờ tuyên bố hùng hồn là không thích mặc váy, nay lại tròng cả bộ váy như váy công chúa thế này ai tin cho nổi. Cô liếc mắt lườm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086234/chuong-63.html