"Hmph ~" 
Sau đó, Phong cầm cây đàn vác trên vai, tay nắm chặt tay Chi, hai người tạo thật nhiều bước chân trên bờ cát để tiến về khách sạn. Đi qua mấy gốc cây, Phong lặng huýt một bài nhạc. Điệu bộ vui vẻ, rồi cao hứng tung cánh tay đang nắm tay Uyển Chi lên xuống, bàn tay hai người vẽ bao hình vòng cung giữa không trung. 
"...." 
Chi cảm thấu tên ngố kế bên cô thực sự chẳng hề có chút gì trưởng thành, trừ bỏ những lời hoa mỹ khi nãy nói ra. Nhìn mặt người kia nhởn nhơ, Chi chỉ biết mỉm cười cho qua.  
"...." 
Đợi hai người đó đi xa một đoạn, ra khỏi chỗ nấp, Hà Nguyên mới thở phào, nguyên là dưới chân cô còn mấy cục đá nhỏ khi nãy Phong trong lúc huýt sáo thì vứt vào gốc cây chỗ Nguyên đang đứng này. 
"Bị phát hiện rồi...?!" 
Phong không hề tỏ ra chút gì là muốn tấn công mà chỉ quăng đá vào để cảnh cáo. Điều này làm Hà Nguyên sởn da gáy. Vậy là sau bộ mặt thỏ non trẻ con kia chính là một con sói ranh mãnh. 
"...." 
Trăng ở biển thực sáng, ít đèn đường nhưng vẫn thấy đường. Phong tơn tơn dắt tay Chi đi. Cũng là ánh trăng ấy, cách họ đến hơn mấy trăm ki lô mét đường chim bay, trong một căn phòng không mấy sáng sủa. 
 Cái rèm đen của phòng được kéo xuống, trừ bỏ đèn trắng mở lên khiến không kí trong phòng lạnh toát. Mọi người trong căn phòng làm việc ấy chẳng dám há miệng một lời.  
"Thưa cậu chủ, hiện vẫn chưa hề có thêm báo cáo mới nào được gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086218/chuong-47.html