"Phù ~ Đã thật ~"
Phong đem khăn tắm choàng qua cổ, không mặc miếng đồ nào trên người, khăn tắm chỉ che ngay chỗ cần che, còn cả cái khăn đang buộc phần thân dưới, cũng chỉ là che chỗ cần che.
"Chi ơi ~ tui xong rồi nè ~"
Không nghe tiếng trách móc mặc đồ vô như mọi ngày, với một vẻ mặt phè phỡn, Phong lao ra ngoài vòng tắm xoay hai vòng. Chợt có cảm giác rất muốn ôm Chi nên mới thế.
"...."
"...?!"
Căn phòng. Không có ai cả.
"Chi ?"
Phong ngó nghiêng ngó nghiêng, tìm tìm rồi gọi ầm ĩ, cũng không nghe thấy tiếng hay nhìn thấy Chi đâu cả._"Cô ấy.. đi đâu rồi...?!"
Ngay lúc cần thiết, phòng của Phong có tiếng gõ cửa.
*Cốc cốc*
"Ai ?"_Phong, cầm khăn lau tóc, bâng quơ một câu hỏi. Ngoài cửa vọng lại tiếng trả lời.
"Phong hả? Cô xong chưa? Mọi người bảo tôi gọi cô xuống lầu đó. Nhanh đi!"
Giọng của Hà Nguyên. Không hề nhắc gì đến Chi. Mà chỉ có là kêu xuống lầu thôi. Tiếng vang vào vừa nghe có chút bất đắc dĩ lại vừa hối thúc. Phong nghe chưa hết câu, đã chạy thẳng ra cửa, Mở cánh cửa thò đầu ra hù cho Nguyên hết hồn.
"Còn Chi đâu?"
Phong ló cái mặt và cả phần vai trên ra, trước mặt Hà Nguyên không quan trọng gì khác, chỉ muốn hỏi về Chi.
"Cô chủ.... ư... á á á ... !!!!!"
Theo quán tính, Nguyên định trả lời vì bất ngờ, lại tự nhiên nhận ra sự sai phạm, lấy tay vôi che mắt, hét toáng lên_"Cô !!!! Mau mặc đồ vào đi !!!!!"
"Hở?"_Phong bày ra bộ mặt chán nản, Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086216/chuong-45.html