Như đã nói, vừa sáng hôm sau. Chín giờ, không thừa không thiếu một giây. Khi Phong đang như thường lệ hộ tống Uyển Chi nhà cô đến công ty. Vừa mở cửa ra. Họ đã không thể không kinh ngạc.
"Chị Uyển Chi !!!!!"
Vừa nhìn người qua mắt quan sát trên cánh cửa, không nói hai lời, cánh cửa gỗ lập tức mở bung. Theo đó, một cô gái tóc hai bím từ trong nhảy vọt ra. Ôm chầm lấy Uyển Chi, trong sự ngạc nhiên còn đầy trong không khí. Không những ôm. Mà còn rất thân thiết vừa ôm vừa ấp.
Lại còn vừa nói biết bao nhiêu là lời, khiến Phong muốn bung cả lỗ nhĩ.
"Chị khỏe không? Sao hôm nay biết Hà Nguyên tới hay chưa mà chị tới trễ thế??? Chị có biết từ khi chị đi em lo cho chị lắm không??? Sao chị lại bỏ nhà đi? Ông chủ rất lo lắng đó. !!!???"
Phong đứng hình, há hốc mồm, thật sự như pho tượng bị cho ra rìa một bên trước cô gái đang quấn quýt bên Lý họa sĩ đằng kia.
Tóc hai bím, mái ngang, rất ngây thơ thuần khiết với khuôn mặt dễ nhìn. Một thiếu nữ đã hơn hai mươi tuổi một hai năm. Áo sơmi xanh, quần tây trắng, cùng gu ăn mặc khá lạ. Đôi mắt hút hồn và giọng nói dễ thương, thêm cả bộ ngực cũng gần cup C, khiến Phong cảm thấy mình hơi bị.. thua kém.
"...!!"
Một loạt câu hỏi được giăng ra làm Uyển Chi không biết bắt đầu và trả lời cũng như tiếp thu như thế nào. Cô gần như bị cô gái đầy sức khỏe này lôi từ bên ngoài vào. Rồi cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086207/chuong-36.html