Một tuần, Uyển Chi sau đó đã có thể xuất viện, chỉ cần đều đặn thay băng thoa thuốc, sẽ chóng lành và dù vậy vẫn phải để lại sẹo, khâu ba mũi thôi. Nhưng ăn uống phải kiêng cử nhiều lắm. 
"Chi à, khát nước không?" 
Năm phút sau. 
"Tôi gọt táo cho em nha?" 
Một phút sau. 
"Tôi đã xếp hành lí rồi đó nha." 
Phong cứ quấn qua quấn quýt lẽo đẽo theo Chi không rời nửa bước. Chỉ trừ khi đó là Chi hoặc Phong đi ngủ. Còn không thì cứ cách năm mười phút cô ấy sẽ lại hỏi bất kì một điều gì cô ấy nghĩ ra. Cứ như sợ im lặng quá thì ma quỷ xuất hiện hay sao ấy. 
"Được rồi Phong Phong, em biết chị rất vui vì em sắp ra viện mà. Không cần phấn chấn như vậy đâu.." 
Chi ngược lại với dáng vẻ như chỉ hận không thể phi ngay về nhà của Phong, rất nhàn nhã uống nước.   
"Sao lại không phấn chấn, lát nữa là thoát khỏi đây luôn rồi mà"_Phong thở dài, làm bộ dáng cảm kích_"So với ở một nơi toàn mùi thuốc sát trùng này thì tôi nhớ cái xưởng xuất bản ồn ào hơn a." 
"Nhớ thì sao không chịu về đi, suốt ngày ở chỗ này với tôi rồi bảo nhớ."_Chi bó tay tên này, cả tuần liền không thể phủ nhận tên ngốc này ở với cô nhiều nhất, 
 Hạnh với Nhã tuy cũng có ghé qua, nhưng họ đều cũng có việc của họ mà rời đi, nhóm của Trúc đến được hơn nửa tuần cũng cáo về Hồ Chí Minh vì thời gian họ ở đây cũng có hạn. Haiz. Trong tuần còn có Tư Tư, Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086197/chuong-26.html