Sau khi thành công để nam chính ở lại nhà anh trai, Cố Xuyên mới dẫn mấy đứa nhỏ trở về.
Tất nhiên, ngoại trừ những người phụ nữ trong hậu viện, mọi người đều vui mừng vì điều này. Mẹ Cố cảm thấy con trai út cuối cùng đã tiến bộ, bao nhiêu năm học hành đều không uổng phí. Còn Hầu gia cuối cùng cảm nhận được em trai tri kỷ sau nhiều năm trôi qua. Hầu phu nhân cũng rất hài lòng với cách làm của Cố Xuyên lần này. Dù sao Tiểu Lục là đứa nhỏ nhất trong đám cháu trai, chỉ mới ba tuổi. Nếu vẫn luôn nuôi trong phủ hoàn toàn có thể nuôi quen, điều đáng sợ nhất khi nhận con nuôi là nuôi không thân.
Đối với Cố Xuyên, việc để Tiểu Lục ở Hầu phủ chỉ là bước đầu. Tiếp theo, hắn không thể không học hỏi từ thê thiếp của mình, đưa canh đưa nước đưa bánh ngọt. Hơn nữa điểm khác biệt với thê thiếp của hắn là hắn chắc chắn sẽ cùng anh trai ăn uống hết những thứ đó.
"Mặc dù mấy món này không phải tự tay em làm, nhưng em tận mắt nhìn đầu bếp làm. Hơn nữa đều là đồ bổ. Anh cả, anh dùng thử xem." Cố Xuyên nói với đôi mắt trông mong. Bởi vì hắn đã cắt bỏ râu nên thật sự không giống một người ba mươi tuổi, nói là hai mươi tuổi cũng sẽ có người tin.
Trái tim của Hầu gia vừa làm cha vừa làm anh trai. Đây là tấm lòng của em trai, một giọt cũng không thể lãng phí.
Với sự cố gắng không ngừng nghỉ của Cố Xuyên và sự hợp tác không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-ba-cua-nam-chinh/4502345/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.