Mỗi người đều biết việc của mình, lại có không gian, đối với hắn mà nói vận chuyển đồ nguy hiểm không lớn. Cố Xuyên tự nhiên hơi rung động. Nhưng nếu là người thường thì đây sẽ là một rủi ro cực lớn. Thế nào cũng phải suy nghĩ trong một thời gian mới có thể đồng ý.
Chung Hành cũng không có gì ngạc nhiên. Nếu như Cố Xuyên đồng ý ngay lập tức, ngược lại gã sẽ cho rằng mình nhìn lầm. Nếu muốn làm việc bình an và lâu dài thì gã cũng không cần một tên ngu ngốc liều lĩnh.
"Chú hãy suy nghĩ kỹ. Dù sao cái lợi và cái hại đều bày ở trước mặt, truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo. Chú em, chú phải nắm bắt cơ hội." Chung Hành vỗ vai Cố Xuyên. Gã tin chắc người này cuối cùng nhất định sẽ đồng ý. Nếu không, gã cũng không nỡ tiêu tiền như vậy.
* * *
Một tuần sau, Cố Xuyên quả nhiên đồng ý, cũng không nói cho ai biết chuyện này. Dù sao mặc kệ là vợ hắn hay là ba mẹ anh em, trước đây cũng không biết hắn lén bán con mồi, càng không biết hắn có một không gian. Cho nên có nói cũng chỉ thêm mấy người lo lắng mà thôi, không cần thiết.
"Nhưng mà, vợ em cũng sắp sinh. Chuyện đổi công việc có thể đợi đến khi cô ấy ra ở cữ, đến lúc đó trực tiếp chuyển nhà là được."
"Có thể, tình cảm thông thường thôi. Chú cứ yên tâm, mọi việc chắc chắn sẽ được thực hiện suôn sẻ." Chung Hành hứa hẹn. Nơi này cách thủ đô quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-ba-cua-nam-chinh/3448037/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.