🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Còn hai tháng nữa mới đến vụ thu hoạch mùa thu. Lúc này mỗi hộ gia đình trong thôn Đào Khê đều thiếu lương thực, gánh nặng trong nhà cũng lớn hơn. Thậm chí có nhà đã hết lương thực, chỉ có thể mượn dưa từ thôn họ Lưu. Thôn họ Lưu ở vùng trũng và gần hồ nước nên họ có thể trồng dưa ở đó, thu hoạch cũng sớm hơn. Còn thôn Đào Khê gần núi, nguồn nước lại ít, không thuận tiện cho việc tưới tiêu. Cho nên thường được trồng các loại cây tương đối chịu hạn như khoai lang và cao lương.



Vì vậy ăn cơm bên nhà anh cả cũng giống như bên nhà Cố Xuyên, cũng chỉ là cháo đặc hơn một chút, hấp bánh bột bắp ngũ cốc nhiều một chút, rau dại ít hơn mà thôi. Đương nhiên, bởi vì trong nhà nuôi hai con gà mái già nên ngày thường có thể để dành được mấy quả trứng gà, lén bán để phụ giúp chi tiêu trong nhà. Chẳng qua vì thời tiết quá nóng nên gà mái không thể đẻ trứng mỗi ngày, có khi hai ba ngày liền cũng không tìm thấy một quả trứng gà trong ổ gà.



Vì vậy trứng gà này được coi là đồ hiếm, bản thân Lý Thúy Thúy cũng không nỡ ăn. Mỗi tháng cũng chỉ nấu trứng gà cho ba mẹ chồng và hai đứa nhỏ để bồi bổ. Bây giờ phải lấy một quả ra cho em dâu, cô ta thực sự không nỡ. Nhưng không nỡ này biến mất sau khi thấy người ta mang đường trắng đến.



Trứng có quý đến đâu cũng không bằng đường trắng. Thứ này ai chịu đến hợp tác xã

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-ba-cua-nam-chinh/3415997/chuong-49.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Là Ba Của Nam Chính
Chương 49
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.