Trên bàn đầy món ăn, ngay cả một phần ba vẫn chưa ăn hết. Cố Xuyên bình tĩnh tính tiền rồi bảo người phục vụ đóng gói. Phần lớn người ở thời đại này đều khá tiết kiệm, chuyện đóng gói này mọi người cũng thấy nhiều nên không trách. Ngay cả trong những khách sạn có mức tiêu phí tương đối cao.
Cố Yến Thành gần như nằm liệt trên ghế. Đúng là đồ ăn rất ngon, thể xác và tinh thần được thả lỏng, thèm ăn cũng là một trong những nguyên nhân.
"Ba, chờ con thi xong, chúng ta cũng đến đây ăn một bữa nha!" Cố Yến Phong háo hức nhìn. Đây là lần đầu tiên cậu được đi ăn ở một khách sạn lớn như vậy.
Cố Xuyên ngược lại sảng khoái, lập tức đồng ý. Lại nói, điều kiện kinh tế của nhà bọn họ mặc dù tốt, nhưng trước đây nguyên thân đều bận rộn đến mức chân không chạm đất. Bản thân thường đến khách sạn ăn cơm và bàn chuyện làm ăn với người khác, nhưng căn bản không dẫn gia đình đến. Tính cách của Lâm Dung Dung tương đối bảo thủ, suốt ngày vây quanh phòng bếp, hằng ngày ăn diện rất đơn giản, chứ đừng nói đến việc dẫn hai đứa con ra ngoài ăn cơm.
Sau khi kết thúc cuộc thi vào cấp 3, Cố Yến Thành cảm thấy công việc của mình đã hoàn thành. Ngoại trừ việc ra ngoài học lái xe với chú Vương mỗi ngày, chính là cùng anh em và bạn bè ra ngoài dạo phố. Tất nhiên, bởi vì trong túi có nhiều tiền nên tiêu xài khá rỗng rãi, sống chuỗi ngày sung sướng. Ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-ba-cua-nam-chinh/2805996/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.