Chương trước
Chương sau
Cổ tay mảnh khảnh không ngừng bị Chu Tam đùa nghịch, tôi thực sự lo Chu Tam dùng thêm chút lực nữa sẽ bóp gãy luôn bàn tay nhỏ bé kia. Sau khi buộc xong, hẳn lại đem đầu còn lại buộc vào chân con gà trống trên tay tôi

“Cậu dắt cô ta qua đây đi”

Chu Tam phân phó một câu, nếu không phải chỗ này quá mức quỷ dị thì bộ dáng bĩu môi nhếch râu cá trê lên của Chu Tam sẽ chọc tôi cười tắt thở

Phân phó xong Chu Tam đi thắng đến quan tài trước linh đường

Phía trên quan tài còn đặt một chiếc ô đen. Chiếc ô kia nhìn rất quen mắt, nhưng không phải là chiếc ô trên tay cô gái gặp trước cửa tiệm Chu Tam hôm qua

“Mau đưa nó qua đây, thất thần làm gì?”

Chu Tam quay đầu liếc nhìn tôi, thấy tôi vẫn đứng đực tại chỗ liền vội vàng thúc giục

Tôi ôm con gà bắt đầu đi về phía linh đường. Không ngờ vừa bước tới, tân nương kia cũng kéo cơ thể cứng ngắc của mình đi theo tôi. Tôi đến chỗ Chu Tam, chuẩn bị đặt con gà trống lên trên quan tài đỏ

Nhưng không nghĩ tới con gà trống còn chưa được đặt xuống đã bị Chu Tam ngăn lại

“Chỉ cần giữ con gà, một hồi bái thiên địa rồi đưa chúng vào quan tài, sau đó chúng ta có thể rời đi!”

Nói xong Chu Tam trực tiếp thắp nến trên linh đường, mặc kệ tôi có đáp ứng hay không. Ngọn nến màu trắng bị Chu Tam đốt, tách một tiếng cháy lên. Cùng lúc đó, tân nương nãy giờ cứng đờ di chuyển theo tôi, nháy mắt liền đến trước mặt.

Lòng tôi nhịn không được nhảy dựng lên. Khăn voan màu đỏ của tân nương hiện tại đang ở ngay dưới cằm tôi

Tôi nhìn Chu Tam, ý tứ rất rõ ràng, có phải gần quá rồi không?



Chu Tam không quay đầu nhìn lại tôi lấy một cái, cũng chẳng phản ứng gì nhiều, cắm ba cây hương rước quan tài, hẳn chỉ đứng dậy từ tốn nói

“Cậu sợ cái gì. Tôi còn chẳng sợ, lại nói cô nương người ta kết hôn với cậu, cậu lại sợ hãi thành cái dạng này”

Nghe Chu Tam nói xong, tôi lập tức cảm thấy có chút không đúng, gà trống trong tay không thể ôm được nữa, tôi trực tiếp đặt nó xuống đất

“Lời này là có ý gì?”

“Buông xuống làm gì? Nhặt lên nhanh. Tôi không có đùa cậu đâu. Nếu có gì đó không ổn chúng ta đều toi đời. Hôm nay chúng ta có thể ra ngoài được hay không còn phải tùy thuộc vào cách ôm con gà của cậu đấy”

Tuy rằng Chu Tam nói mấy điều này với vẻ mặt nghiêm túc, tôi vẫn cảm thấy không đáng tin. Cho đến khi tân nương trước mặt tôi ngẩng đầu lên

Cũng chẳng biết có phải ảo giác của tôi hay không, tôi luôn cảm thấy người phụ nữ này đang nhìn mình với ánh mắt cực kì oán độc. Mặc dù tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt hay đôi mắt của cô ta.

Phía dưới khăn voan đỏ có khi là một khuôn mặt khiến tim tôi đập mạnh.

Nghĩa đến đây tôi vội vàng ôm gà trống từ dưới mặt đất lên. Chu Tam thấy tôi đã ôm con gà lên thì không nói gì nữa. Sau khi đốt ba cây hương, hai lão già trước linh đường cuối cùng cũng ngồi ngay ngắn lại

Tôi quay đầu nhìn, không biết khi nào trên hai khuôn mặt đó xuất hiện một màn sương trắng nhạt, và nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm mạnh.

Lại thấy mấy người phía sau tôi tất cả đều chỉnh tề trong sân. Bọn chúng từng người từng người một nhìn lên linh đường. Dù có rất nhiều người nhưng lại chẳng có âm thanh nào. Đây mới là lý do làm tôi cảm thấy áp lực như bị núi đè

Chu Tam ra hiệu cho tôi không căn kinh hoảng. Cũng chính thời điểm này, hắn treo trước ngực mình một đóa hoa màu trắng, sau đó đứng tại chỗ âm ừ một câu

“Nhất bái thiên địa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.