🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chẳng biết từ lúc nào, tôi cảm giác được ngực của mình bị ép lại, tôi lại bị sặc nước mà tỉnh thêm lần nữa, không ngừng ho khan, Cũng phun từng ngụm nước ra ướt đầy mình.



“Tinh rồi thì không sao, mau ăn thứ này đi” Người ngồi xổm trước mặt tôi là ông nội, trong tay ông cầm một nằm hạt kê vàng đưa cho tôi.



Tôi còn hơi sức đầu mà bận tâm những cái đó, lập tức nhào tới trước mặt ông nội ôm ông. Có thể gặp lại thật sự quá tốt rồi.



Nhưng mà động tác này lại chọc tới cha tôi, ông ấy mỉa mai, nói là tôi dám gây chuyện mà, vẫn còn yếu ớt như thế.



Lúc này tôi mới phát hiện, những người trước kia biến mất ở trước mắt tôi. Hiện tại cũng trở về, không thiếu một người.



Nhìn nằm hạt kê vàng kia, tôi cũng không hỏi nhiều để làm gì, vì sao ăn nhiều như vậy hay là ăn sống sao? Tôi nhận lấy từ tay ông nội, nhanh chóng nhét vào trong miệng, nhai rôm rốp.



“Tiểu Tùng, mi đừng có mà lại chạy loạn. Ông có thể cứu mi lần thứ nhất, chưa chắc đã có thể cứu lần hai” Ông nội nhìn thấy tôi nghe lời, cũng cảm thán mở miệng.



Tôi sững sờ, hóa ra người biến mất không phải bọn họ. Mà là tôi?



Xung quanh gió lạnh vẫn thổi không ngừng, giống như đứng tại bờ sông, vẻ mặt của mọi người đau khổ, tôi yên lặng gật đầu. Tiếp tục nhai lương khô ở trong miệng.



Bỗng nhiên trong hồ bơi lại phát ra tiếng thét, ánh mắt của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-am-duong-su/3491868/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Là Âm Dương Sư
Chương 22: Thất khiếu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.