*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Kogi
Cảnh Viễn vừa quay đầu xe, Hứa Ninh Sam liền mở cửa sắt ra túm cổ áo Hứa Ninh Triết xách vào như xách một con mèo, Hứa Ninh Triết phản ứng chậm nửa nhịp quay đầu sang, cười khanh khách: “Ơ, chị à? Chị, ha ha ha, chị xem này Cảnh Viễn tặng em một bánh xà phòng”.
“Có phải em thích Cảnh Viễn không?”.
“Phải đấy”. Hứa Ninh Triết trả lời rất thẳng thắn, vẫn đang ngắm nghía bánh xà phòng trong tay, còn đưa lên mũi ngửi ngửi.
“Cảnh Viễn thích em không?”.
Hứa Ninh Triết lập tức im lặng, nụ cười trên mặt cũng thu lại.
“Triết Triết, Cảnh Viễn có thích em không?”.
“Em không biết, anh ấy chưa nói”. Giọng nói Hứa Ninh Triết cực nhỏ, như thể nhắc tới một chuyện rất không vui.
“Vậy sao hắn lại hôn em?”.
“Vì anh ấy ngại chỉ tặng em một bánh xà phòng, nên bồi thường cho em, dù sao anh ấy cũng chưa từng nói thích em”.
Hứa Ninh Sam như có điều suy nghĩ.
Hôm sau, Hứa Ninh Triết say rượu đầu đau như muốn nứt ra, uống thuốc giảm đau nữ đồng nghiệp sát vách cho mới miễn cưỡng lên tinh thần làm việc.
Sắp đến giờ cơm trưa, Hứa Ninh Triết đang vẽ đột nhiên hai mắt bị ai đó bịt kín, tức khắc bật cười: “Chị, sao lại đến đây?”.
“Xì, đoán nhanh thế, chẳng vui gì. Chị mang nước mật ong chanh giải rượu cho em, tiện thể dò hỏi một chút về ông chủ của em”. Mặc dù sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-yeu-nua/47180/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.