Giọng nói của Trần Nhất Nhiên rất thấp, còn mang theo một loại cảm xúc khó tả, tóm lại chính là… vô cùng gợi cảm. Lệ Lâm Lâm chưa nghe anh nói như vậy bao giờ, trái tim so với lúc nãy còn đập nhanh hơn.
“Lâm Lâm.” Trần Nhất Nhiên gọi tên cô, cơ thể ngày càng sát lại, đầu óc Lệ Lâm Lâm đứng máy trong giây lát, cô bỗng đẩy anh ra rồi đứng dậy khỏi ghế sô pha.
“Cái kia!” Lệ Lâm Lâm không dám nhìn Trần Nhất Nhiên, cô ném khoai tây chiên rồi bỏ chạy, “Em về nhà trước!”
Trần Nhất Nhiên ngồi tại chỗ nhìn Lệ Lâm Lâm, nghe thấy tiếng đóng cửa mạnh mẽ của cô.
“Gâu gâu.” Có lẽ tiếng đóng cửa của Lệ Lâm Lâm quá lớn, khiến Tiểu Sài Sài đang nằm trong ổ giật mình, nó vui vẻ chạy tới trước mặt Trần Nhất Nhiên, sủa hai tiếng với anh như muốn anh ôm.
Trần Nhất Nhiên cúi người ôm Tiểu Sài Sài, đặt nó ở trên đùi, khóe miệng hơi cong lên: “Đã như vậy mà vẫn kịp phản ứng.”
Anh cười khẽ một tiếng, lần sau phải giữ chặt mới được.
Sau khi Lệ Lâm Lâm chạy thục mạng ra khỏi nhà Trần Nhất Nhiên, cô hoàn toàn quên mất ý định mua lén đồ ăn vặt. Cô gọi tài xế đến đón mình, sau đó lên lầu lấy một vài thứ rồi trở về biệt thự lớn.
Ở nhà dưỡng thương mấy ngày, Lệ Lâm Lâm cũng không liên lạc với Trần Nhất Nhiên. Mỗi ngày cô đều lên Wechat kiểm tra vòng bạn bè, trên đây có thể nhìn thấy động thái của anh, có lúc anh sẽ đăng ảnh, cũng có lúc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-thich-kiem-tien/1124212/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.