Mặc dù trước đây Ngô Tuệ luôn muốn Lệ Lâm Lâm tập trung vào sự nghiệp, nhưng bây giờ cô bỗng nhiên nhiệt tình như thế, điều này khiến Ngô Tuệ cảm thấy hơi hoảng sợ: “Cậu có thể nghĩ được như vậy mình rất vui, nhưng…”
“Không có nhưng nhị gì hết.” Lệ Lâm Lâm đặt tài liệu trên tay xuống, nhìn Trần Hi vừa đi ra khỏi phòng ngủ, “Hi Hi, cậu đến rất đúng lúc, mình có chuyện muốn nói với hai cậu.”
Trần Hi liếc mắt nhìn sang Ngô Tuệ, thấy cô ấy cũng đang bối rối, “Chuyện gì?”
Lệ Lâm Lâm nói: “Mình chuẩn bị dọn ra khỏi chỗ này, nếu các cậu muốn tiếp tục ở lại đây thì mình sẽ chuyển về nhà, nhưng nếu các cậu muốn đi cùng mình, thì chúng ta sẽ tìm một nơi khác để ở.”
Trần Hi ngẩn người, nói với cô: “Tại sao đột nhiên lại nghĩ đến chuyện chuyển nhà.”
Lệ Lâm Lâm trả lời: “Bởi vì mình đã ân đoạn nghĩa tuyệt với Trần Nhất Nhiên, mình sẽ không tiếp tục sống trong nhà của anh ấy nữa.”
“…” Trần Hi không ngờ chuyện này lại nghiêm trọng đến như thế, “Vì chuyện đi coi mắt hả? Cậu bắt gặp rồi sao?”
Lệ Lâm Lâm xoay xoay tài liệu trên bàn, mở miệng nói, “Ò, vô tình gặp phải anh ấy đang cùng đối tượng coi mắt của mình ăn cơm.”
Ngô Tuệ và Trần Hi nhìn nhau một cái, cẩn thận hỏi cô: “Là chuyện của ngày hôm qua?”
“Ừ.” Lệ Lâm Lâm khẽ gật đầu, “Anh ấy nói bọn họ có thể sẽ kết hôn.”
“… Cái gì?” Trần Hi vô cùng kinh ngạc, khi cô ấy nghe chuyện Trần Nhất Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-thich-kiem-tien/1124188/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.