Trần Nhất Nhiên thật sự đã lấy lại hai con gấu bông trên tay Thích Lôi, một con cũng không để lại cho cô ấy.
Trên đường trở về công ty, trợ lý Ngô thấy Trần Nhất Nhiên cầm ba con gấu bông trên tay, tò mò hỏi anh: “Tổng giám đốc Trần, ba con gấu bông này là của cô Thích sao? Sao anh lại cầm về?”
Trần Nhất Nhiên đáp: “Không phải, là cho…”
Trần Nhất Nhiên vừa nói đến đây thì chợt dừng lại. Lúc trước anh đã hứa với Lệ Lâm Lâm, khi nhìn thấy máy gắp thú thì sẽ gắp giúp cô, bây giờ gấu bông cũng đã gắp, nhưng có lẽ không thể đưa cho cô được nữa.
Thấy trợ lý Ngô vẫn đang chờ mình nói tiếp, Trần Nhất Nhiên liền đổi sang lý do khác: “Cho tôi.”
Trợ lý Ngô: “…”
Tổng tài không chỉ thích chơi đồ chơi lắp ráp, mà còn thích chơi cả gấu bông?
Thật đáng yêu.
Ở một nơi khác, Thích Lôi đã hẹn hai người bạn thân của mình đến nhà hàng ở công viên Tinh Quang.
“Thế nào, thế nào?” Vừa nhìn thấy Thích Lôi, hai cô gái trẻ liền không nhịn được bát quái.
Thích Lôi ngồi xuống ghế, đặt túi xách qua một bên: “Cũng tạm, hôm nay Trần Nhất Nhiên nói một số quan điểm của anh ấy về hội họa cho mình nghe, mình cũng đồng ý với quan điểm đó.”
“Chuyện này không phải rất tốt hay sao?” Cô gái tóc vàng nhìn Thích Lôi, “Nhưng mình thấy cậu không được vui? Cậu có điểm nào không hài lòng với anh ta à?”
“Haiz.” Thích Lôi chống cằm, thở dài một tiếng, “Trần Nhất Nhiên cái gì cũng tốt, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-thich-kiem-tien/1124186/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.