Lệ Lâm Lâm giống như học sinh bị điểm danh trên lớp, cô lập tức đứng dậy: “Anh Nhất Nhiên!”
Lư Tư Vũ nhân lúc này nhìn cô, nụ cười tiêu chuẩn trên mặt hơi co lại, nhưng Trần Nhất Nhiên từ khi bước vào đều không để lộ cảm xúc nào, giây phút này lại khẽ mỉm cười: “Hôm qua không gặp ở sân bay, không nghĩ tới lại gặp em ở đây.”
Lệ Lâm Lâm vui vẻ nói: “Có lẽ là duyên phận!”
Ánh mắt Lư Tư Vũ thay đổi, ngày hôm qua cô ta cũng nhìn thấy Weibo của Lệ Lâm Lâm lên hot search, nhưng tại sao lại ra sân bay đón Trần Nhất Nhiên?
Tổng giám đốc Du đứng bên cạnh nhìn Lệ Lâm Lâm và Trần Nhất Nhiên, có hơi bất ngờ hỏi: “Tổng giám đốc Trần và em gái Lâm quen biết nhau sao?”
Trần Nhất Nhiên nhìn ông ta, mở miệng nói: “Em gái tôi, nãy giờ em ấy làm phiền Tổng giám đốc Du rồi.”
“Không, không.” Tổng giám đốc Du không chút dấu vết tránh xa Lệ Lâm Lâm, tỏ ra mình thật sự không có ý đồ với em của anh.
“Mọi người đừng đứng mãi như vậy, chúng ta ngồi xuống nói chuyện.” Lư Tư Vũ mỉm cười nhìn bọn họ rồi ngồi xuống vị trí của mình.
Những người còn lại cũng bắt đầu ngồi xuống, Lư Tư Vũ nhìn Lệ Lâm Lâm bên cạnh, cười hỏi cô: “Em gái Lâm hôm nay mặc lễ phục thật xinh đẹp, nhưng nó có vẻ không phải thương hiệu cao cấp đúng không?”
Cô ta trực tiếp hỏi thẳng, nhưng Lệ Lâm Lâm cũng tự thấy chiếc váy này không phải là hàng cao cấp, cũng không cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-thich-kiem-tien/1124154/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.