Chiều thứ bảy, Đường Nhạc Niên mặc một chiếc quần lửng xắn gấu rộng thùng thình màu cà phê, phối cùng chiếc áo phông ngắn tay cổ chữ V màu trắng. Mái tóc xoăn màu vàng cũng được cố ý dùng keo bọt vuốt tóc để tạo ra kiểu tóc đẹp mã.
Chu Vân Vân thấy xong liền vỗ tay khen ngợi, "Oa, con trai mẹ hôm nay trông đẹp trai ngây người. Con đi hẹn hò sao?"
Đường Nhạc Niên vừa xỏ giày vừa nhìn tới nhìn lui trong gương, cảm thấy mọi nơi trên người mình đều hoàn hảo mới yên lòng nói: "Con đi gặp bạn."
Chu Vân Văn nằm trên ghế salon hóng hớt hỏi: "Bạn bè gì mà khiến Niên Niên của chúng ta để tâm chuyện ăn mặc vậy? Bạn gái hở?"
"Là nam ạ." Đường Nhạc Niên lớn tiếng phản bác, cậu phẩy tay một cái, tỉnh bơ nói: "Mẹ đừng nghĩ lung tung, cậu ấy là học sinh top đầu đấy!" Bảo là bạn, nhưng còn không biết Văn Tắc có bằng lòng không.
Nói xong không cần biết phản ứng của mẫu thượng đại nhân, cậu vui vẻ ngân nga hát một bài ra khỏi nhà.
Công viên nhỏ trên ngọn núi phía sau trường có đào một cái ao nhỏ, bên trong trồng vài cây hoa súng, làm một hòn non bộ thác nước, nuôi mấy con cá Koi nhỏ, trông khá tao nhã.
Văn Tắc đến sớm được một lúc, ngồi trên hàng ghế gỗ dưới bóng cây, hưởng thụ sự nhàn nhã hiếm có trong khi chờ Đường Nhạc Niên.
Đường Nhạc Niên đến đúng lúc gặp Văn Tắc đang ngồi ngẩn ngơ dưới bóng cây. Một chiếc áo sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-thich-doi-so/2944058/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.