Lê Bạch Thành vừa tiến vào trạm tàu tàu thành phố trung tâm đã phát hiện kiến trúc ở đây giống hệt như trong Thần Quốc. Hình như là vì thống nhất phong cách, gạch là màu xám trắng thường gặp phối với gạch hình sợi dài màu đen để điểm xuyết, là phong cách trang trí trạm tàu điện ngầm vô cùng phổ biến.
Đèn chỉ thị màu đỏ trên tàu điện ngầm vẫn sáng, biểu hiện thang máy đang dừng lại ở tầng ra trạm. Lê Bạch Thành suy nghĩ, giơ tay ấn nút gọi thang máy đi lên.
Đèn chỉ thị đỏ sáng lên, ước chừng ba giây sau thang máy đã đi xuống. Cửa kim loại bạc mở ra, mặc dù trông không khác gì thang máy bình thường, nhưng lúc này hệ thống bỗng nói —
[Một vật ô nhiễm rác rưởi thậm chí còn không xứng có tên, thứ tự ô nhiễm số E-1002: Tự Lành. Bởi vì quá yếu, nó bị Thần Quốc phái ra ngoài thành phố, đặt cố định ở đây làm thang máy.]
[Mặc dù yếu nhưng vị của nó rất không tệ, vả lại vì năng lực tự lành siêu mạnh, dù có ăn hết bộ phận cơ thể nó thì để yên một hồi nó cũng sẽ mọc lại rất nhanh thôi!]
[Tất cả vật ô nhiễm trong trạm tàu này đều coi nó là lương thực dự trữ, đồng thời đã thương lượng xong là cứ ăn từ từ, mỗi lần nhiều nhất ăn hết năm mươi phần trăm cơ thể nó.]
[Ghi chú: Đối với hai lựa chọn là ăn sảng khoái chỉ trong một lần hay là ăn như đồ ăn vặt ngon lành trong thời gian dài, kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-the-nao-la-thien-tai-di-dong/3324081/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.