Chương trước
Chương sau
1,

Pháo hôi thụ vẫn luôn cho rằng bản thân mình là vạn nhân mê.

Ngoại hình xinh đẹp, gia thế giàu có, cha mẹ yêu thương, bên cạnh là các anh bạn đẹp trai tuấn tú vờn quanh, tất cả mọi người đều thích cậu, chiều cậu.

Cho nên theo lý thường, cậu hẳn là vạn nhân mê mới đúng.

Cậu xinh đẹp như vậy, các anh bạn đẹp trai đều thích cậu cũng là chuyện rất bình thường.

2,

Buổi sáng, cậu ngồi trên xe, được bạn từ nhỏ trung khuyển công chở tới trường học.

Giữa trưa ăn cơm với hotboy lạnh lùng công.

Buổi chiều chơi bóng rổ với giáo bá phóng khoáng công.

Trên đường đi ngẫu nhiên còn cùng ôn nhu công tới phòng đàn piano để tâm sự.

Cậu như là hoàng đế sủng hạnh từng phi tần, sắp xếp thời gian vô cùng hợp lý.

Các anh bạn đẹp trai của cậu đều rất tinh tế thấu hiểu, chưa từng biểu hiện ra sự bất mãn.

Lựa chọn một người trong bọn họ để làm chồng cũng không tồi.

Nhưng cậu không phải là trẻ con, cho nên cậu muốn tất cả.

3,

Lúc bình thường thụ chuyển trường đến, pháo hôi thụ chỉ coi cậu ta như là một người qua đường Giáp.

Diện mạo bình thường, gia thế bình thường, tính cách bình thường, trừ bỏ thành tích học tập tốt một chút, tất cả đều rất bình thường.

Pháo hôi thụ chưa bao giờ để người qua đường Giáp vào mắt, cho nên chờ đến khi cậu phát hiện mọi thứ không thích hợp, cũng đã chậm rồi.

Các anh công của cậu bắt đầu vây quanh bình thường thụ khi nào vậy?

4,

Cậu không cẩn thận va vào bình thường thụ, làm bình thường thụ bị sứt đầu gối.

Trung khuyển công: "Anh thay em xin lỗi em ấy, tan học anh chở em về."

Pháo hôi thụ rất cảm động, sau đó tan học nhìn trung khuyển công chở bình thường thụ chạy qua cậu.

?

Cậu thì sao?

5,

Ngày hôm sau, pháo hôi thụ ở nhà chờ, mãi đến khi trễ giờ đi học cũng không thấy trung khuyển công tới đón.

Cậu đến nhà trung khuyển công mới biết đối phương đã sớm đi học rồi.

?

Đi rồi?

Cậu chạy tới trường học, phát hiện trung khuyển công thật sự đã đến trường.

"Sao anh không đón em?"

"Anh đón bình thường thụ đi học."

"Tại sao?"

"Chân em ấy bị thương, đón em ấy nên không đón được em."

"?"

Tên kia chỉ bị sứt đầu gối một chút thôi mà?

"Vậy sao anh không nói với em một tiếng."

"Quên mất."

???

Thái độ có lệ vậy?

6,



Pháo hôi thụ cảm thấy rất tủi thân, lúc ăn cơm trưa có than với lạnh lùng công chuyện này một chút.

"Bỏ em để đi đón người qua đường Giáp, em quyết định sẽ lơ anh ấy mấy ngày, coi như trừng phạt anh ấy một chút."

Lạnh lùng công chỉ là lạnh nhạt ' ừ ' một tiếng.

Sở dĩ lạnh lùng công gọi là lạnh lùng công, chính là vì anh rất lạnh lùng, không phản ứng ai cả.

Nhưng anh lại chỉ ngồi ăn cơm với mỗi mình pháo hôi thụ.

Cho nên pháo hôi thụ cảm thấy hẳn là lạnh lùng công thích cậu.

7,

Bình thường thụ đột nhiên lảo đảo một cái, đổ cả khay đồ ăn lên người lạnh lùng công.

Lạnh lùng công nhíu mày.

Bình thường thụ hốt hoảng, không ngừng xin lỗi.

Lạnh lùng công muốn cậu ta đền tiền quần áo.

Bình thường thụ nói bản thân không có tiền: "Em giặt sạch cho anh được không?"

Lạnh lùng công trực tiếp cởi cái áo duy nhất trên người ra.

Dáng người hoàn mỹ làm người thèm nhỏ dãi đột nhiên hiện ra trước mắt mọi người.

Bình thường thụ đỏ bừng mặt, che kín hai mắt.

Mà pháo hôi thụ lại là hai mắt đăm đăm, nhìn đến mức ngây người.

8,

Lạnh lùng công đã vài ngày không tới căn tin ăn cơm.

Chờ đến khi lạnh lùng công đến lại căn tin, pháo hôi thụ phát hiện anh đang ngồi ăn cùng bình thường thụ.

Cậu nhanh chóng chạy qua, ngồi xuống hỏi lạnh lùng công: "Sao anh lại ngồi ăn cơm với cậu ta?"

Bình thường thụ trả lời thay lạnh lùng công: "Tớ không thể lập tức trả tiền quần áo, chỉ có thể mời anh ấy ăn một bữa."

Pháo hôi thụ bất mãn nói: "Nhưng hẳn là lạnh lùng công ăn cơm với tớ chứ."

Lạnh lùng công: "Không có quy định nào ghi là tôi nhất định phải ăn với cậu."

"Nhưng trước giờ anh đều ăn với em mà?"

"Vậy cậu tự đến đây ngồi đi."

Pháo hôi thụ ngây ra một lúc, nhớ lại đúng là ngay từ đầu là cậu chủ động tiếp cận lạnh lùng công.

"Không phải anh thích em sao?"

Lạnh lùng công dùng ánh mắt ' cậu có bệnh à ' nhìn cậu.

Pháo hôi thụ cảm thấy mặt mũi mất hết, ' oa ' một tiếng, vừa khóc vừa chạy đi.

9,

Pháo hôi thụ tủi thân đi tìm phóng khoáng công, còn chưa kịp tố khổ, phóng khoáng công lại nói với cậu là muốn tỏ tình với người mình thích.

"Nhưng em còn chưa chuẩn bị tâm lý."

Tâm trạng của pháo hôi thụ không tốt, hôm nay không muốn tiếp thu lời tỏ tình của phóng khoáng công.

Phóng khoáng công: "Em chuẩn bị tâm lý làm gì?"

Pháo hôi thụ: "Không phải anh muốn tỏ tình với em sao?"

Phóng khoáng công: "Người anh thích là bình thường thụ mà."

"????"

Pháo hôi thụ lại khóc lóc chạy đi.

10,

Ôn nhu công hỏi pháo hôi thụ vì sao khóc.

Pháo hôi thụ nói hậu cung của mình đều phản bội cậu.

Ôn nhu công: "Em có hậu cung khi nào vậy?"

Pháo hôi thụ: "Em vẫn luôn có mà, hơn nữa anh cũng ở trong đó."



Ôn nhu công: "????"

"Chuyện khi nào? Sao anh không biết?"

Pháo hôi thụ: "Bắt đầu từ lúc anh thích em, em liền cho anh vào hậu cung."

Ôn nhu công: "Nhưng anh không thích em, anh chỉ xem em như em trai."

Pháo hôi thụ: "Chẳng lẽ anh cũng thích bình thường thụ?"

Ôn nhu công ngẩn ra: "Cũng có thích một chút thật, nhưng sao em biết?"

Sét đánh giữa trời quang.

11,

Pháo hôi thụ một đường khóc lóc chạy về nhà, mắt to ngập nước đều khóc thành mắt hạnh nhân.

Anh trai của pháo hôi thụ về nhà, trêu chọc pháo hôi thụ có phải là đã đổi nghề bán hạnh nhân hay không.

Pháo hôi thụ khóc dữ hơn.

Anh trai cậu liền hỏi cậu khóc cái gì.

Pháo hôi thụ: "Các anh chồng của em đều không thích em."

Anh trai cậu hiểu rõ, nói: "Bình thường mà, anh cũng không thích em."

Một đòn ngay tim.

Pháo hôi thụ lần đầu tiên biết anh trai không cùng huyết thống này không thích cậu.

12,

"Nhưng anh đối xử với em rất tốt mà."

"Ở trước mặt ba mẹ thì phải giả bộ chứ."

"Vừa rồi anh còn quan tâm em."

"Trước lúc anh bước vào nhà cũng quan tâm chó nhà mình."

"......"

"Em xinh đẹp như vậy, sao anh lại không thích em?"

Anh trai cậu lộ ra biểu cảm ghét bỏ: "Ai mà thích người vừa tự luyến lại vừa ngốc nghếch như em chứ?"

13,

Pháo hôi thụ bị đả kích cực lớn, chạy ra khỏi nhà.

Thất hồn lạc phách đi trên đường, kết quả lại bị xe tông.

Cậu còn tưởng rằng chính mình chết chắc rồi, sau đó liền tỉnh dậy ở bệnh viện.

Nhìn giao diện hiện lên trước mắt, pháo hôi thụ thức tỉnh.

14,

Cậu phát hiện chính mình là bé thụ tuyệt sắc xinh đẹp như hoa, quốc sắc thiên hương, hoàn mỹ không tì vết, thẹn thùng đáng yêu, mỹ lệ động lòng người, trời sinh dâm đãng, lại chỉ là một pháo hôi lên sân khấu không được mấy chương trong một quyển NP tổng thụ?

Tác dụng của cậu chỉ là để thúc đẩy sự gặp mặt giữa bình thường thụ với các anh công?

Cậu không thể tiếp thu vận mệnh như vậy được.

Cậu muốn chống lại vận mệnh.

Các anh công đều thuộc về cậu,

Cậu phải cướp toàn bộ về!!

15,

Trên giao diện trong suốt của di động viết:

Thuộc tính: Pháo hôi thụ

Trạng thái: Sắp xuống sân khấu

Giá trị tâm động: 0

Cậu còn chưa kịp hiểu, giao diện đã biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.