Tiểu Nguyệt thường nằm mơ.
Mỗi đêm đều nằm mơ. Mỗi giấc mơ cô đều cảm thấy chân thật rõ ràng. Những giấc mơ đó như một cuốn phim lẻ của Hồng Kông đầy đủ thể loại, có khi hấp dẫn có khi chán ngắt, có khi buồn tẻ, có khi đau lòng đến chảy nước mắt. Có những bộ phim coi xong rồi thì thôi, nhưng lại có những bộ phim thỉnh thoảng sẽ được trình chiếu lại, ngày hôm nay chưa coi hết, hôm sau lại có tiếp. Tiểu Nguyệt không biết là mình vừa nhắm mắt ngủ là đã mơ đến sáng hay gần sáng mới mơ đến thức dậy.
Tiểu Nguyệt không thích mơ.
Có một khoảng thời gian Tiểu Nguyệt sinh ra kháng cự với nó. Tiểu Nguyệt quyết tâm không ngủ. Buổi tối, trời man mát, Tiểu Nguyệt sau khi tụng bài xong sẽ đọc truyện tranh, đó là những quyển truyện được lén lút thuê giấu dưới đáy cặp. Truyện rất hay vậy mà Tiểu Nguyệt vẫn có thể ngủ lúc nào không biết. Ngủ, cô lại nằm mơ. Dù thời gian ngủ ngắn hay dài, Tiểu Nguyệt đều sẽ mơ, cảm thấy mình ngủ thực vô ích giống như thức cả buổi sáng, tối đến lại thức đến sáng. Một vài lần như vậy Tiểu Nguyệt cảm thấy bất lực với những giấc mơ của mình, nó khiến cô cảm thấy mình không ngủ đủ giấc, Tiểu Nguyệt quy cho nó là lý do mình hay ngáp, ngáp ngắn, ngáp dài, đôi khi ngáp đến chảy cả nước mắt, trong giờ học có khi Tiểu Nguyệt phải kiềm chế cơn ngáp đến bức rức. Có lần Tiểu Ngyệt tham gia sinh hoạt hè, anh hướng dẫn đội nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-tieu-nguyet/2656482/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.