Sau khi ba Tiểu Nguyệt trúng số, nợ nhà cũng được trả, mẹ Tiểu Nguyệt mở quán game ba cái máy chơi game mua mới hoàn toàn, game thì do thằng em tuyển lựa, chắc là theo sở thích của nó. Cái bảng nhựa trắng có những dòng chữ xanh cập nhật game mới hàng tuần, Tiểu Nguyệt mỗi trưa ngồi canh quán cho mẹ đi chợ lại hí hoáy cây bút lông xanh trên đó vẽ vẽ hình máy nhân vật chính của game lên đó, hình đơn giản nhưng chắc nhìn cũng ra. Tiểu Nguyệt rất đắc ý.
Trên lớp rãnh rỗi Tiểu Nguyệt cũng rất hay vẽ. Sau vở, sau sách ngứa tay, nghe giảng buồn ngủ là Tiểu Nguyệt lại lén lén vẽ, vẽ bằng bút chì dễ xóa, vẽ trên bảng trắng cũng dễ xóa.
Trưa nay ba về sớm, cả nhà ăn cơm xong ba nói ba mua một mảnh đất trên quê. Thành phố biển nhỏ nhỏ khách thập phương đến chơi đi một ngày là hết, lên quê nơi đồng ruộng còn bát ngàn chỉ nửa tiếng là đến. Mẹ cau có, mẹ rất bực vì ba tự ý quyết, ba nói tiền ba ba biết cách dùng không cần mẹ quản. Hôm đó khách đến chơi đều ra về, vì tiếng ba mẹ cãi nhau to.
Mảnh đất ba mua được bọc lại bằng bốn bức tường kẽm gãi, bên trong là cỏ và hoa dại.
"Con có muốn mình xây nhà ở đây không?"
"Được hả ba?"
"Tất nhiên!"
Ba tiểu Nguyệt rất hài lòng vì sự hào hứng hùa theo của Tiểu Nguyệt. Ông mua mảnh đất vốn nghe theo lời người bạn, mua đất trữ sau này bán có giá, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-tieu-nguyet/2656477/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.