Ngồi trên taxi, ViTinh suy xét suốt dọc đường về, hồi nãy tâm trạng Đào Hương bỗng nhiênthay đổi nhất định có liên quan tới đám lính kia, mà là người nào đó tới sau, ai nhỉ? Vi Tinh chau mày nghĩ ngợi. Mấy người lính đó trông đềuđen sì sì như nhau, thị lực của mình cũng không tốt, thật không nhìn ranhân vật nào “đặc biệt” cả.
“Cô gái, phía trước là rẽ trái đúngkhông?”, bác tài nghiêng đầu hỏi, “À, vâng, bác rẽ trái, rồi cứ đi thẳng tiếp khoảng hai mươi phút, tới cổng tiểu khu cho cháu xuống là được”,Vi Tinh vội chỉ đường. “OK”, bác tài đánh vô lăng, xe vọt lên như tênbắn.
Lúc này từ trong túi vang lên một tiếng “Tinh”, Vi Tinhnhanh chóng nhận ra là tiếng chuông báo tin nhắn của máy mình, vội vànglôi ra. Là tin nhắn của Mễ Dương, gửi từ hơn một giờ trước. Ban nãytrong quán ăn ồn ào quá, sau lại lo chuyện Đào Hương, bản thân căn bảnkhông nghe tiếng điện thoại reo. Mở tin nhắn ra xem, “Kết quả phỏng vấnthế nào hả? Được mặc đồ công sở hay bị người ta nấu chín rồi?” xong cònthêm cả mặt cười rõ gian.
“Xí”, Vi Tinh hứ một tiếng, lập tứctành tạch bấm tin nhắn trả lời, “Cậu mới bị người ta làm thịt thì có, đồ công sở bà chị đây mặc lên rồi, là của BM hẳn hoi nhá! Tức chưa hả?”.Gửi xong tin nhắn Vi Tinh thấy tâm trạng mình khá lên nhiều, hồi hộp chờ đợi Mễ Dương phản công. Nhưng đợi cả mười phút đồng hồ, đã sắp về tớinhà cũng không thấy Mễ Dương trả lời, chẳng giống với phong cách của cậu ta gì cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-thien-tai/108065/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.