Sau khi chuyến dã ngoại kết thúc, tụi nó ai về nhà nấy, riêng chỉ có nó và hắn là vẫn bám dính lấy nhau, cũng dắt nhau đi dạo.
-Kami...-Ken lên tiếng
-...-
-Kami!
-...-
-Kami!!!-Anh bực dọc, quay ngoắt sang cô.
"Bịchh!!"Nó ngã xuống, mắt nhắm nghiền, hai hàng chân mày xô vào nhau, gương mặt tái đi thấy rõ.
-Kami!Em sao vậy KAMI!!Kami...
--------------------------Lời kể của nó-------------------------
Hơ~!! Mệt quá, cuối cùng chuyến đi đã kết thúc rồi, về nhà được rồi nhỉ?
-Kami!Đi dạo chút đi!-Ken từ đâu xuất hiện mà nài tôi, thôi kệ đi một chút cũng chẳng chết ai.
Hai đứa tôi cứ đi như vậy, im lặng đến đáng sợ, bất giác tôi lại sợ cái sự im ắng này, cảm giác thật...lạnh nhạt. Giơ tay định nắm lấy tay Ken, tôi khựng lại khi cơn đầu ập đến. Đưa tay day phần thái dương, Ken vẫn đang đi đằng trước.
-Kami...-anh gọi tôi. Cho dù rất muốn nhưng cơn đau kinh khủng làm tôi chẳng còn sức để mở lời.
-Kami!-anh lại gọi. Tôi bắt đầu cảm thấy choáng váng, mắt tôi bắt đầu hoa lên, hình ảnh Ken càng ngày càng xa.
-Kami!!-Tiếng anh bực dọc, tôi lúc đó chẳng còn biết gì, cảm giác chơi vơi, thứ cuối cùng còn sót lại chính là hình ảnh mờ nhạt của Ken và tiếng anh gọi tên tôi...
------------------------trở về với t/g--------------------------
-Alo, Franky...-Tiếng Ken bên đầu dây bên kia, hắn đã kể hết sự tình cho Franky nghe.
-Sao!!!??Cậu không được để bác sĩ bình thường khám cho Tiểu Băng, đợi tôi!!!-Franky vội dặn Ken rồi tức tốc chạy đến chỗ Ken nói.
-KEN!!TIỂU BĂNG ĐÂU?-Anh la lối khi thấy Ken.
-Ở...đó-anh ngập ngừng. Franky nhanh chóng chạy qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-la-vampire-toi-con-hon-vay-nua/1002390/chuong-41.html