Tuấn Khải về nhà, lấy đôi giày ra xem rồi tự hỏi “cô ấy biết cỡ giày của mình cơ đấy”. Nhìn ngắm chán chê, cậu đem cất đôi giày và sau đó len giường nằm, cánh tay vắt lên trán nghĩ về những chuyện hồi nhỏ của mình và Băng Di.
……………………………………………………..
-Tiểu Khải, bầu trời có nhiều sao thật đấy. Cậu thích ngôi sao nào nhất?Giọng nói trong trẻo của Băng Di vang lên, rất nhẹ nhàng
-Tớ thích tất cả luôn. Tuấn Khải trả lời.
-Ưm, to thích ngôi sao kia kìa, nó sáng nhất. Di phụng phịu.
Khẽ vuốt vào má Di Di, cậu cười nói: cậu mới là ngôi sao sáng nhất, đẹp nhất trong lòng tớ.
-Thật nhé, Tiểu Khải. Cậu phải hứa là k dk có ngôi sao nào khác sáng và đẹp hơn to đâu đấy!
-Tớ hứa.
…Những kỉ niệm của ngày xưa ùa về, cậu lại nhớ tới Băng Di. Trước đây hai người đã rất rất thân với nhau, lúc nào cũng như hình với bóng vậy. Thế nên hai bên gia đình đã nói đùa rằng sau này nhất định phải cho hai đứa lấy nhau mới dk. Cậu luôn mong chờ tới ngày ấy, tới ngày Băng Di sẽ trở thành cô dâu của cậu
Trong suốt thời gian ở bên cô, cậu hạnh phúc lắm. Cậu muốn là người bảo vệ, che chở cho cô. Còn nhớ lúc hai người 7 tuoi, cô bị bọn trẻ lớn hơn bắt nạt, cậu đã ko sợ gì hết lao ra đánh nhau với bọn chúng tới mức thâm tím mặt mày. Rồi có lần cô bị ngã xuống hồ, cậu chẳng suy nghĩ mà nhảy xuống hồ cố đưa cô lên mặc dù bản ko biết bơi. Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-fan-cua-cau/41560/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.