Tuấn Khải đến phòng chờ. Nhưng cậu không bước vào ngay mà còn đứng ngoài cửa chần chừ. Cậu hi vọng người đang chờ cậu ở trong kia là Băng Di. Cậu cũng sợ nếu ngừơi đó không phải Băng Di thì cậu sẽ thất vọng đến mức nào.
Cậu hít một hơi thật sâu như để lấy thêm can đảm để đối mặt, cậu mở cửa.
Có phải do cậu mở cửa quá nhẹ nhàng ,hay là do người con gái ấy đang mải nhìn khung cảnh bên ngoài qua khung cửa sổ mà không hề biết cậu đã tới. Ánh mắt đó vẫn hướng ra bên ngoài. Khuôn mặt ấy là một thử thách đối với cậu.
Tuấn Khải không lên tiếng ngay, cậu nhìn người con gái ấy từ phía sau. Tò mò, hi vọng xen chút lo lắng. Áo phông đen, quần jean bó màu đen, giày thể thao. Cách ăn mặc này... Cách ăn mặc này thực sự rất giống cách ăn mặc của Băng Di. Tia hy vọng trong cậu dần lớn lên. Cậu mong muốn được thấy khuôn mặt đó. Cậu hít một hơi thật sâu, ngập ngừng muốn nói.
Vừa lúc đó người con gái ấy cũng quay lại. Khuôn mặt dần hiện ra trước mắt cậu. Cô ấy là Băng Di.
Cậu ngạc nhiên, rồi dần chuyển sang hạnh phúc. Cậu mỉm cười rất tươi, vui sướng. Mọi ưu phiền bỗng biến đi đâu hết, lòng cậu lâng lâng sung sướng. Cậu lao tới, kéo cô vào lòng mình.
Cậu siết chặt lấy đôi vai nhỏ bé của cô, nói mà như hét lên:
- Sao bây gìơ cậu mới tới. Cậu biết tôi nhớ cậu, lo lắng cho cậu lắm không?
Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-fan-cua-cau/1867296/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.