Vừa lúc đấy, điện thoại Băng Di reo lên, là Mộc Miên gọi.Cô lưỡng lự một chút rồi bắt máy:
Băng Di: Tớ nghe này Mộc Miên.
Mộc Miên: Cậu đang ở đâu vậy? Tớ tìm mãi không thấy.
Băng Di: À, tớ có việc bận nên về trước. Xin lỗi cậu nhé.
Mộc Miên: Chán thế. Không có cậu thì tớ còn chơi bời gì nữa.
Băng Di: Cho tớ xin lỗi. Lần sau đền cho cậu nha!
Mộc Miên: Nhớ đấy.
Băng Di: Ok, ok. Bye cậu nhé.
Mộc Miên: Ừ.
Băng Di vừa cúp máy, Kin đã quay sang hỏi cô:
- Cô gái khi nãy tên Mộc Miên à?
- Ừ. Có ý kiến gì à?
- Tên cũng đẹp đấy chứ. Kin khen.
Băng Di giật mình nhìn Kin:
- Anh có ý định gì với cậu ấy?
- Ý gì đâu.
Kin lãng đãng trả lời. Điều đó càng khiến Băng Di nghi ngờ hơn. Tên này đang có âm mưu đen tối gì đây mà.
- Nếu chưa muốn chết thì tôi cấm anh động vào bạn tôi. Băng Di đe doạ, câu nói nồng nặc mùi sát khí.
Kin cười ranh mãnh:
- Động vào cô ấy rồi có chết tôi cũng cam lòng.
Băng Di cười khẩy,có ý coi thường:
- Anh học được mấy câu này từ Zero phải không?
- Đâu có. Là ham muốn của tôi mà.
- Đê tiện! Băng Di thản nhiên nói.
Kin trợn tròn hai mắt lên nhìn Băng Di. Khuôn mặt biến chuyển cực kì đa dạng. Từ ngạc nhiên sang tức giận tím mặt.
- Cô dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-fan-cua-cau/1867281/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.