Băng Di mở điện thoại xem giờ, đã hơn 4h chiều rồi sao. Tan học từ lúc 3h mà bây giờ đã hơn 4h rồi, vậy là cô đã ở lại trường hơn một tiếng đồng hồ. Nếu không về sớm chắc bà và mẹ lại cuống lên lo lắng cho cô.
Băng Di cất điện thoại, quay sang nhìn hắn lần nữa. Đôi mắt hắn vẫn nhìn rất xa trong không trung. Đứng gần hắn như vậy khiến cô thấy hắn có nét đẹp thật hoàn hảo. Hay tại trong lòng cô có tình cảm đặc biệt đối với hắn mà cô thấy hắn rất xứng với cái danh Nam thần.
Hắn đột nhiên quay sang nhìn cô làm cô bối rối. Băng Di vội quay mặt đi che giấu sự ngại ngùng. Hắn cười nhẹ , hỏi cô:
- Tôi đẹp trai lắm đúng không?
- Ừ. Nhưng tôi thấy Thiên Tỉ đẹp trai hơn.
Băng Di nửa khen nửa chê.
- Cậu nói thật hả? Hắn giả vờ sửng sốt.
Băng Di nhìn hắn mà bật cười, rồi cô lấy lại vẻ mặt nghiêm túc:
- Tôi không có hứng nói đùa.
- Vậy mà tôi tưởng tôi đẹp trai nhất rồi chứ!
- Đừng có tưởng.
Băng Di vênh mặt lên thì gặp phải khuôn mặt hắn đang ghé sát cô. Tự nhiên cô thấy tim mình đập nhanh hơn, cảm giác hồi hộp ấy sống lại trong lòng cô.
- Có người đỏ mặt rồi kìa. Hắn nhìn cô rồi trêu chọc.
- Thì...thì sao? Tôi...tôi...tôi đỏ mặt thì liên quan tới nhà cậu à? Băng Di cố chữa ngượng.
- Không liên quan tới nhà tôi nhưng liên quan tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-fan-cua-cau/1867276/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.