Từ hôm Ân Thành nghỉ học, trong trường có không biết bao nhiêu là lời bàn tán. Ai cũng thắc mắc tại sao một người như Ân Thành lại có thể bị tai nạn. Điều này chỉ có Băng Di và hắn là hiểu rõ.
Cũng vì chỉ có hai người hiểu rõ nên lí do đó giống một định mệnh xảy ra để đẩy cô và hắn cách xa nhau. Hắn là hội phó nên khi Ân Thành nghỉ, mọi việc của hội học sinh đều do hắn làm hết. Hơn nữa, hắn còn phải tập trung cho nhóm. Thế nên hắn luôn bận rộn, chẳng còn có thời gian cho cả chính mình. Còn Băng Di, ngoài việc học, thời gian còn lại cũng chỉ tới bệnh viện thăm Ân Thành. Cả hắn và cô không còn dành thời để nói chuyện hay nhắn tin cho nhau nữa. Hình như hắn đang cố tránh mặt cô và ngay cả cô cũng có lúc muốn tránh mặt hắn. Cô biết hắn không muốn làm cô khó xử khi phải đứng giữa hắn và anh. Dù sao hắn cũng lo lắng cho anh chẳng khác gì cô. Nhưng như vậy, lòng cô lại càng rối hơn. Khoảng cách giữa hai người cứ ngày một xa dần.
- Băng Di, em đang nghĩ gì vậy?
Thấy Băng Di ngồi trong lớp mà không tập trung vào bài, cô giáo liền nhắc nhở.
- Dạ....không có gì ạ. Cô nghe thấy cô giáo nhắc tên thì giật mình, vội bỏ dở dòng suy nghĩ.
- Vậy em làm ơn chú ý giúp tôi. Chúng ta đang ở trong lớp học, có gì cần nghĩ thì về nhà hãy nghĩ. Em đừng tưởng tôi không biết mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-fan-cua-cau/1867266/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.