Đúng là xấu hổ ko chịu nổi mà. Khuôn mặt Băng Di cứ đỏ bừng lên, ko sao trở lại bình thường đk. Tất cả là tại tên xấu xa Vương Tuấn Khải kia. Cô sẽ ko để hắn yên thân sau chuyện này đâu. Nhưng làm sao thế này. Cái cảm giác khi nãy vẫn còn trong người cô. Chỗ này, tại sao nó lại đập nhanh đến thế. Còn ở đây nữa, hắn đã động đến môi cô rồi sao.
Nhắm mắt vào xong lại mở mắt ra. Cô chẳng thể nào ngủ được. Mọi chuyện xảy ra tối nay cứ như một giấc mơ vậy. Trái tim và nụ hôn đó của hắn làm cô hồi hộp. Cô đang hạnh phúc. Ko, là cô đang lo lắng, thực sự lo lắng cho hắn. Cô vẫn chưa xác định được mối quan hệ giữa cô và hắn là gì. Đó có phải là tình yêu hay chỉ là một bài toán chưa tìm ra đáp số. Còn hình tượng của hắn nữa, cô ko muốn là người phá hủy nó. Cô chẳng biết là mình có nên tiếp tục mối quan hệ mơ hồ này ko nữa. Hắn đang nghĩ gì, tại sao hắn có thể hành động như vậy.
.........Di tỷ……….Di tỷ…………
Là tin nhắn của hắn, hình như hắn vẫn chưa đi ngủ thì phải. “Đừng lo lắng, tôi sẽ luôn ở bên cạnh cậu. Nhớ lời hứa của tôi chứ? Giờ thì ngủ đi,nhớ mơ về tôi đó.” Hắn có thần giao cách cảm với cô sao mà biết cô còn đang thức, lại biết cô đang lo cho hắn nữa. Lời nói này có ý nghĩa nào nữa ko?
………………………………………………………………
“Thật ko để cho người ta ngủ yên sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-fan-cua-cau/1867263/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.