Đêm đó, bố mẹ của Lâm Hựu Tư đã nói chuyện cùng Nam Gia rất lâu, nói tới nói lui đều là về những chuyện thường ngày, họ trông giống như người một nhà, hay nói cách khác, Nam Gia cực kỳ giống cô con gái của họ.
Lưu Hiểu Mai thích Nam Gia là điều dễ hiểu, từ khi còn đi học, Lưu Hiểu Mai đã thể hiện sự thiên vị đến bất thường với Nam Gia. Nhưng tại sao ngay cả bố cô cũng thích Nam Gia đến thế? Trước kia rõ ràng là ông vẫn đối xử với Nam Gia bình thường mà? Bây giờ gặp lại nhau cứ như cửu biệt trùng phùng, chỉ hận không gặp nhau sớm hơn, Nam Gia, rốt cuộc cậu đã bỏ cho họ thứ bùa mê thuốc lú gì thế?
Lâm Hựu Tư ngồi ở một góc xem TV, rất ít khi trò chuyện cùng họ, giống như cô và cái "gia đình mới" này không hợp nhau, chỉ khi Lưu Hiểu Mai nói bóng gió đến cô, cô mới đáp lại vài câu cho có lệ. Nhưng đây là khung cảnh mà Hựu Tư đã vô số lần tưởng tượng ra, nơi cả nhà cùng nhau chung sống vui vẻ, cười nói trò chuyện rôm rả.
Đây cũng là kế hoạch cho tương lai của Lâm Hựu Tư, cô luôn có Nam Gia trong đời, nhưng việc Nam Gia ra nước ngoài đã phá vỡ cái gọi là kế hoạch đó, khiến cô cảm thấy "kế hoạch" của mình chỉ là chuyện có cũng như không.
Kể từ đó, cô không còn bất kỳ một kế hoạch lâu dài nào nữa, nói chính xác là trong kế hoạch của cô, Nam Gia đã bị bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-ca-canh-cua-cau/3035188/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.