Sáng sớm hôm sau, các nàng bị cuộc gọi của Lưu Hiểu Mai đánh thức, có rất nhiều họ hàng đến nhà chơi nên Lâm Hựu Tư phải vội vã về nhà. Cô mời Nam Gia về cùng ăn bữa cơm, nhưng Nam Gia nói nàng phải đi sửa xe nên đã từ chối.
Lâm Hựu Tư biết đó chỉ là một cái cớ, cười nói, vậy lần sau đi.
Trước khi đi còn không quên dặn nàng chườm đá, bôi thuốc, nếu thấy chỗ nào khó chịu thì phải đến bệnh viện.
Lần tạm biệt này, hai người đã ngầm hiểu, không liên lạc lại với đối phương.
Tên của các nàng nằm lặng lẽ trong danh bạ.
Lưu Hiểu Mai bận trò chuyện với họ hàng nên không nhắc đến nữa, Trần Thiên Thiên thì bị đủ thứ chuyện của đám cưới vây quanh nên cũng không hỏi cô nữa.
Giống như, đã quay về lúc trước khi Nam Gia trở về, hết thảy đều rất bình thường.
Sau Tết, khi phải đi làm lại, Lâm Hựu Tư trở về căn hộ nhỏ của mình, sống tiếp cuộc sống của một thiếu nữ độc thân.
Cô nhìn chiếc áo khoác lông vũ của Nam Gia, cô vẫn chưa trả lại, cũng có chút không muốn trả lại nữa, đành để nó treo trong ngăn tủ.
Cho đến ngày 2 tháng 2, Trần Thiên Thiên kết hôn.
Lâm Hựu Tư bận rộn từ hôm trước, cô cùng Trần Thiên Thiên trang điểm và chụp ảnh từ sáng sớm, sau đó đợi chú rể đến đón dâu rồi đến khách sạn tổ chức hôn lễ. Không có một giây nào nhàn rỗi, cho đến khi hôn lễ sắp chính thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-ca-canh-cua-cau/3035180/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.