Nam thư kí chậm rãi đem sấp tài liệu để trên bàn, lúc cúi người, cũng không biết là cố ý hay vô tình. Theo cổ áo mở rộng, ở vị trí mà Triệu Mặc đang ngồi liền rất dễ dàng thấy được trọn vẹn hai đầu n.h.ũ màu phấn hồng đang kiêu hãnh vểnh cao trước n.g.ự.c y.
"Đây là một số hợp đồng cần chữ kí của ngài!". Nam thứ kí lúc này đứng thẳng người dậy, đôi mắt hoa đào cong cong, môi mỏng phơn phớt hồng hé mở. Giọng nói cũng đặc biệt mềm nhẹ tinh tế, cũng giống như vẻ bề ngoài khiến người ta thương nhớ không thôi của cậu ta.
"Được rồi. Để ở đó đi, bây giờ cậu ra ngoài được rồi!". Triệu Mặc cẩn thận đem ảnh của Lâm Hàm đặt xuống bàn, vươn tay lấy sấp hợp đồng mà nam thứ kí kia vừa mới đưa, chậm rãi lật xem.
"Còn có chuyện gì sao?!". Triệu Mặc xem được vài trang, mắt thấy người nọ còn đứng lì trong phòng chưa chịu đi, hắn lúc này mới khó chịu mà lên tiếng.
"Cà phê trên bàn ngài đã nguội rồi, để em đi pha ly khác cho ngài nhé!". Đối mặt với biểu cảm lạnh băng pha lẫn chút khó chịu của Triệu Mặc, nam thứ kí cũng không hề tỏ vẻ lo lắng hay hoảng sợ. Trái lại còn rất điềm đạm lên tiếng, hai mắt cong cong như trăng lưỡi liềm.
Nói xong, còn chưa đợi Triệu Mặc lên tiếng, y đã rướn người, vươn tay chạm vào cốc cà phê đã vơi đi hơn một nửa của Triệu Mặc.
"Không cần, ra ngoài!". Chỉ là, tay nam thư kí kia vừa chạm vào vành cốc, ly cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775387/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.