"Đến đây mua quần áo sao? Đã lựa được cái gì vừa ý hay chưa? Nếu không anh liền sai người mua hết về nhà, em muốn cái nào thì cứ về nhà từ từ mà chọn!". Lâm Vĩnh Kỳ hôn 'chụt' lên trán của Lâm Hàm.
"Còn có, ra ngoài nhớ mặc nhiều quần áo một chút. Em xem, quần áo phong phanh như vậy, nhỡ bị cảm lạnh thì phải làm sao bây giờ?!". Vừa nói, Lâm Vĩnh Kỳ liền cởi vest ngoài của bản thân khoác lên người Lâm Hàm.
"Lúc nãy đã lựa được một ít rồi, nhưng mà có lẽ hôm nay em ăn mặc có chút tầm thường. Người ta nghĩ em trả không nổi tiền, cho nên liền không cho em mua nữa. Thậm chí còn giá họa lên người em, còn nói cái gì không trả tiền liền không cho đi!".
Lâm Hàm lúc này trào phúng một câu, ánh mắt chứa đầy ý cười lạnh lẽo nhìn về phía nữ nhân kia.
Nghe cậu nói như vậy, Lâm Vĩnh Kỳ lúc này mới chú ý tới cái áo khoác rách một lỗ to đã bị vứt trên sàn nhà ngay dưới chân Lâm Hàm. Lại nhìn mấy tên bảo vệ vây xung quanh cùng với nữ quản lí mặt mày xám ngắt kia. Trong phút chốc liền hiểu ra được vấn đề.
"Ha. Gan cũng đủ to nhỉ?!". Lâm Vĩnh Kỳ ôm Lâm Hàm vào lòng, sau đó ánh mắt sắc lạnh quét qua tất cả mọi người có mặt trong cửa hàng.
Mấy tên bảo vệ lúc này không ngừng lùi bước về phía sau, đầu cúi gằm xuống, quả thực không có lá gan để đối diện với ánh mắt khủng bố kia của Lâm Vĩnh Kỳ.
Nữ quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775382/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.